Cuộc Sống Của Trí Huệ

Chương 26 - Chương 26

/29


Ta không biết khi hình dung một nam tử lớn lên đẹp như hoa như ngọc thì có thích hợp hay không nữa, nhưng nhìn người trước mặt như được khắc ra từ ngọc, ta thật sự không biết phải dùng từ ngữ nào để diễn tả tướng mạo của hắn. Khác với Thương Song Cẩn phong thái hiên ngang, thần thanh tuấn lãng từ trong xương cốt, vẻ đẹp củaTrưởng Tôn Liệt lại như một vị trích tiên (tiên giáng trần) làm cho người ta có cảm giác không chân thực.

Chào hỏi lẫn nhau, cùng ngắm nhìn đối phương, mãi đến khi Tam thúc ho khan một tiếng, ta với hắn mới bối rối hoàn hồn, ánh mắt lúng túng. Tam thúc cười tươi bộ dạng thật đáng đánh đòn nha, Trưởng Tôn Liệt nét mặt túng quẫn, ta thì đỏ ửng mặt, trái tim không thể khống chế được mà đập thình thịnh, thầm nghĩ, đây chính là cảm giác nhất kiến chung tình (vừa thấy đã yêu) sao?

Tam thúc nhìn nhìn ta, nháy mắt ý vị sâu xa, cười híp mắt đề nghị nếu đều đã đến, không bằng đi dạo xung quanh một chút, núi Lạc Phong tuy không hùng vĩ tráng lệ bằng núi đông bộ, thế nhưng lại có một phen gió núi thủy cảnh (cảnh non nước) riêng, đáng để ngắm nhìn nha.

Ta không lên tiếng, trong lòng thầm cân nhắc lần này Trưởng Tôn Liệt đi Vân Châu một chuyến rốt cuộc là Nhị thúc an bài hay là do lão gia hỏa không biết điều đang ở trước mặt này tự chủ trương đây? Tam thúc thấy ta không nói lời nào, liền đưa mắt nhìn sang Trưởng Tôn Liệt.

Trưởng Tôn Liệt liếc nhìn ta, rồi ưu nhã gật đầu, mỉm cười nói vậy thì theo thế thúc an bài.

Tam thúc đi trước dẫn đường, Trưởng Tôn Liệt ở giữa, ta theo sau.

Lại nói Tam thúc nhà ta tuyệt đối là một nhân tài đáng để người khác ngưỡng mộ, có lúc nhìn Người ta lại tưởng tượng xa vời, thầm nghĩ nếu người sinh ở hiện đại, nhất định là cao thủ quảng cáo bậc nhất. Không thèm nhắc đến những lời khoác loác của Người trước đây để làm ví dụ, chỉ nói đến hiện tại, Người chỉ từ đỉnh núi đến sườn núi, từ sườn núi chỉ đến chân núi, thao thao bất tuyệt giới thiệu với Trưởng Tôn Liệt tất cả những thứ thấy được trên núi Lạc Phong ngày hôm nay đều do ta dốc hết sức làm ra, cả quá trình Người không hề tham dự. . . . . .

Trưởng Tôn Liệt kinh ngạc.

Ta lúng túng.

Đoạn đường lên đỉnh núi, không biết có phải là Tam thúc cố ý hay không mà đi vô cùng nhanh, chớp mắt đã không thấy tăm hơi bóng dáng đâu nữa. Cùng với đó thì Trưởng Tôn Liệt lại bước đi rất chậm, phối hợp với tiết tấu của ta, khống chế khoảng cách của hai người ở một phạm vi thích hợp. Ta ngước lên nhìn theo bóng lưng của nam tử anh tuấn trước mặt, trong lòng tràn đầy ngọt ngào, thầm khen thật là một nam nhân tri kỉ. Lại nói đến khi Thương Song Cẩn đi đứng, hắn cũng sẽ chú ý đến cảm nhận của ta, nhưng không biết tại sao, lại không thể làm ta động tâm như lúc này.

Đến chỗ đỉnh núi, Trưởng Tôn Liệt dừng bước, giả bộ ngắm cảnh chờ ta đuổi kịp. Cùng song song sánh vai, bốn mắt giao nhau, hắn nhìn ta, khẽ mỉm cười, ta rũ mắt xuống, cố che giấu nhịp tim đang không ngừng đập bình bịch.

Cảm giác này làm ta vừa mừng vừa lo, vui mừng là vì cuối cùng cũng gặp được nam nhân trong mộng của mình, buồn lo là bởi đối với ta mà nói đây cũng không phải một chuyện tốt. Cho tới nay đối với chuyện hôn nhân của mình ta đều ôm tâm trạng để thuận theo tự nhiên, sống trong thời đại này, gả cho người mà mình yêu thường cũng là một chuyện thống khổ đi.

Mang phi có câu nói rất kinh điển, nàng nói tình yêu tay ba thật quá chật. . . . . .

Ta hết sức đồng ý.

Nhị thúc là nam tử “kì ba” (không theo lẽ thường) trong xã hội này, ta không có hy vọng xa vời mình sẽ được may mắn như Nhị thẩm.

A Mỗ từng nói qua, Trưởng Tôn Liệt tài danh thiên hạ có một không hai, cùng với đó, độ phong lưu của hắn cũng đứng đầu tứ đại công tử.

Nam nhân như thế, ta yêu nổi sao?

Từ trên đỉnh núi nhìn xuống, ruộng đồng mênh mông đều thu vào tầm mắt, vốn là một mảnh xanh mượt, lại bị hồng thủy tàn phá tan hoang. Nghĩ đến mình tốn bao công sức mà cuối cùng thành quả lại phó mặc theo gió đông, ta không khỏi bi thương. Tam thúc cũng rất đau lòng, Người nói lại với Trưởng Tôn Liệt hoàn cảnh của thôn trang trong trận hồng tai lần này, lại kể về thảm cảnh của nạn dân, đến chỗ kích động, Nguời không e dè chút nào mà lên án kịch liệt hành động của quan lại triều đình.

Trưởng Tôn Liệt sắc mặt nặng nề, nghe xong hắn liền cam đoan với Tam thúc, sẽ tra xét lại nếu là thật nhất định sẽ báo lên cho Hoàng đế, quyết không dung túng.

Sắp đến buổi trưa, Tam thúc bảo ta đi về trước, Người còn phải đưa Trưởng Tôn Liệt đi xem xét một chút. Ta nghe lời, thi lễ lui ra. Đi chưa được hai bước, Tam thúc gọi ta lại, muốn ta tự mình xuống bếp chuẩn bị bữa trưa để chiêu đãi khách quý. Ta hận đến nghiến răng nghiến lợi, thừa dịp Trưởng Tôn Liệt không chú ý, giơ giơ quả đấm với Tam thúc, Tam thúc nhếch miệng cười.

Bữa trưa không đạm bạc cũng không quá phức tạp, bốn mặn một canh cộng thêm hai món điểm tâm nữa.

Tam thúc thì không cần phải nói, luôn luôn khen ngợi tài nấu nướng của ta, trong lúc dùng bữa liền ngấu nghiến ăn, cực kỳ vui vẻ.

Ta bất động thanh sắc quan sát Trưởng Tôn Liệt, khẩu vị của hắn tựa hồ cũng

/29

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status