Chung Tình Lúc Chạng Vạng, Lụi Tàn Vào Hửng Đông
Chương 71 - Và nói em nghe: Mình vốn sinh ra ở trên cuộc đời để tin tình yêu, mà? (1)
/72
|
Mục đích của Tiết Minh Triết từ trước đến nay chưa từng đơn giản, Diệp Cẩn Niên biết, biết rất rõ là đằng khác.
Và có lẽ cho đến bây giờ, kế hoạch của Diệp Cẩn Niên cũng chưa từng hoàn chỉnh một chút nào cả, ngay chính cậu cũng mơ hồ với những thứ mình đang làm.
Vào lúc bắt đầu, cậu vốn tưởng đơn giản khi thoát khỏi Kiều Kính Uyên bằng việc ly hôn, nhưng sai lầm đã xảy ra.
Dù tự tay hủy đi vài thứ, nhưng Diệp Cẩn Niên không hối hận những việc bản thân đã làm, ngược lại, tuy mọi việc càng đi theo hướng cậu khó mà khống chế, tuyệt nhiên không phải con đường chết.
Có rất nhiều sự trợ giúp mà Diệp Cẩn Niên không nghĩ đến được, tưởng chừng Kiều Kính Uyên mất trí nhớ, giả thôi, cậu biết, Kiều Kính Uyên giấu được người khác, mà khi ở trước mặt cậu, dù cho có thể nào cũng bị vạch trần đến sạch sẽ. Diệp Cẩn Niên xuyên không đã rất khó để tin được, đằng này có thêm trọng sinh, vậy cũng chẳng bất ngờ bao nhiêu.
Diệp Cẩn Niên rất hứng thú khi xem Kiều Kính Uyên diễn bằng loại hèn mọn vì ôm lấy cậu, ôm lấy một con nhím, dùng thương tích để cảm hóa, vì để Diệp Cẩn Niên mềm lòng. Bẩn tưởi đến mức dùng cái cớ mất trí nhớ để lấp liếm quá khứ, thú vị đến muốn cười.
Việc mất trí nhớ này lại là một trợ lực để Diệp Cẩn Niên tiếp tục kế hoạch, cậu muốn báo thù.
Diệp Cẩn Niên hạn, và ghét Kiều Kính Uyên.
Dù là trả thù cho ai, Diệp Trí, tương lai, cho chính cậu, hoặc thuần túy, Diệp Cẩn Niên muốn trả nợ cho kiếp trước xem phải cuốn truyện cẩu huyết này.
Một ý tưởng đơn giản thôi, khi nhân vật trong sách mà bản thân ghét cay ghét đẳng được đứng ở trước mặt, bằng da bằng thịt và tính cách vẫn đáng ghê tởm như những lời văn miêu tả, thì bạn sẽ làm gì?
1. Đánh.
2. Đấm.
3. Giết.
4..
Diệp Cẩn Niên đều muốn thử cả, nhân cách và tính cách của Diệp Cẩn Niên là phản xã hội, cậu từ mạt thế đến, làm sao dễ dàng dung nhập thế giới sớm như thế.
Diệp Cẩn Niên nén không nổi mà cười khẽ, tiếng cười từ dưới lớp khẩu trang như tiếng sáo vi vu trong ánh đèn và tiếng nhạc của không gian tối.
Từng bước từng bước theo sát cốt truyện và viết lại cái kết cho bản thân, dù cho có khó khăn, đến mức có phải chết đi chăng nữa, Diệp Cẩn Niên nguyện ý đâm đầu vào cửa tử, tựa như con thiêu thân lao vào biển lửa, biết trước kết quả thì thế nào, thì thế nào?
Haha!
Tiết Minh Triết bị âm thanh này làm cho cảnh giác hơi chút nâng lên, hắn mơ hồ cảm nhận được Diệp Trí này có điều gì đó không ổn, nhưng sự tự tin của hắn vẫn có thừa, hắn tin rằng dù cho có nhục mạ hay khinh nhờn Diệp Cẩn Niên, là lợi chứ chưa từng hại.
Ai trong vòng và trong giới thượng lưu này không biết Diệp Trí không được lòng Alpha của hắn, Kiều Kính Uyên còn biểu thị độ chán ghét ra mặt, cái tin đêm qua Diệp Trí bị đánh đến mức tàn khuyết ai không nghe đến.
Tiểu đáng thương càng quật cường, càng mê người.
Đây là lời khen mà Tiết Minh Triết dành cho Diệp Trí, chỉ là, tiếc thay cậu ta không thể sống an ổn, bởi vận mệnh của một con cờ để đánh hạ hãm hại Kiều Kính Uyên, Diệp Trí bản thân là Omega, một thứ sinh dục và là món đồ chơi, dù phân hóa tỉ lệ thấp, mà địa vị cũng chẳng cao hơn Beta bao nhiêu.
Quý hiếm trân quý, ha, nực cười làm sao.
Diệp Trí ” Tiết Minh Triết gọi, giơ lên ly rượu trên tay, xinh đẹp chất lỏng kia lay động rất khẽ, rượu trong ly đã vơi đi chỉ còn đấy, bên cạnh Tiết Minh Triết ôm vòng qua eo một nam nhân, vòng eo kia rất nhỏ, ở ám muội ánh đèn như vậy, lớp da thịt nửa ẩn nửa hiện.
Diệp Cẩn Niên thấy rõ hình ảnh dâm mỹ khi bàn tay Tiết Minh Triết đặt ở đó nhẹ di chuyển, mẫn cảm khiến người kia nhẹ nhàng rên rỉ, mỗi cắn chặt để không mất mặt trước mọi người, thẹn thùng dựa vào người của Tiết Minh Triết.
Diệp Cẩn Niên không quá rõ ràng lắm điều mà gã ta muốn ám chỉ, Tiết Minh Triết cười lên, âm thanh ẩn ý dục vọng mà khản đặc, hắn ngoắc nhẹ về phía Diệp Cẩn Niên, ly rượu kia lách cách vang những thứ âm tiết rất nhỏ, đá viên va chạm, tan đi những giọt trong suốt.
‘Nghĩa vụ của cậu, rót rượu đi ” Tiết Minh Triết hắt cắm sai xử Diệp Cẩn Niên, điệu bộ pha lẫn giữa ngả ngớn và ngụy quân tử, so với những người bạn chung quanh xem trò và cười chào mồi, thì Tiết Minh Triết rõ ràng và đích danh muốn đùa bỡn với Diệp Cẩn Niên.
Tiết Minh Triết nghiêng mặt hôn lên người bên tay phải mình, sau đó, hắn như nhớ ra được điều gì liền nhìn sau bên phía cánh trái, gần nhất mà yên tĩnh không cười đùa, không tham dự vào cuộc chơi của bọn họ, Thẩm Vọng Dao.
“ Này, Thẩm Dao Dao, có muốn người đến bồi cậu trò chuyện không, đừng có trưng cái vẻ mặt cấm dục như hòa thượng ở nơi như thế này chứ? Thấy người phục vụ kia ra sao, hứng thú không? ” Tiết Minh Triết búng nhẹ tay, giọt nước không chuẩn không trật mà văng đến mu bàn tay của Thẩm Vọng Dao, vừa nghe đến cái tên cùng ý tưởng của Tiết Minh Triết, Thẩm Vọng Dao buồn bực mở mắt.
Trong đêm, đôi mắt lãnh tĩnh kia quả thật khác biệt với những kẻ còn lại.
Thẩm Vọng Dao nhìn Diệp Cẩn Niên “ Cậu ta là Omega, kết hôn, đã đánh dấu
Như đang nhắc nhở cho mọi người ở đây chừng mực.
Tiết Minh Triết chẳng biết nghĩ gì, nghe câu trả lời lạnh lẽo kia, như mất hứng, đẩy đi người đang e thẹn ôm trong lòng, nghiêm túc nhìn thẳng về phía Diệp Cẩn Niên đang lẳng lặng xem trò đối đáp của hai người.
Thẩm Vọng Dao nhắc “ Đừng quá quốc ”
Bởi chính Thẩm Vọng Dao đang dè chừng người trước mặt mình đây, Diệp Cẩn Niên bộ dạng ban đầu không giống lúc này, mặc dù che giấu rất tốt, nhưng ác ý rất mạnh, theo chủ quan mà nghĩ hẳn là nhầm lẫn thôi, nhưng không, nhẫn nhịn chịu đựng không giống Diệp Cẩn Niên lúc này.
Ánh mắt híp lại kia của Diệp Cẩn Niên nhìn thoáng Thẩm Vọng Dao, mang theo khen ngợi.
Diệp Cẩn Niên: Đoán đúng rồi!
Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Quan khách!
Và có lẽ cho đến bây giờ, kế hoạch của Diệp Cẩn Niên cũng chưa từng hoàn chỉnh một chút nào cả, ngay chính cậu cũng mơ hồ với những thứ mình đang làm.
Vào lúc bắt đầu, cậu vốn tưởng đơn giản khi thoát khỏi Kiều Kính Uyên bằng việc ly hôn, nhưng sai lầm đã xảy ra.
Dù tự tay hủy đi vài thứ, nhưng Diệp Cẩn Niên không hối hận những việc bản thân đã làm, ngược lại, tuy mọi việc càng đi theo hướng cậu khó mà khống chế, tuyệt nhiên không phải con đường chết.
Có rất nhiều sự trợ giúp mà Diệp Cẩn Niên không nghĩ đến được, tưởng chừng Kiều Kính Uyên mất trí nhớ, giả thôi, cậu biết, Kiều Kính Uyên giấu được người khác, mà khi ở trước mặt cậu, dù cho có thể nào cũng bị vạch trần đến sạch sẽ. Diệp Cẩn Niên xuyên không đã rất khó để tin được, đằng này có thêm trọng sinh, vậy cũng chẳng bất ngờ bao nhiêu.
Diệp Cẩn Niên rất hứng thú khi xem Kiều Kính Uyên diễn bằng loại hèn mọn vì ôm lấy cậu, ôm lấy một con nhím, dùng thương tích để cảm hóa, vì để Diệp Cẩn Niên mềm lòng. Bẩn tưởi đến mức dùng cái cớ mất trí nhớ để lấp liếm quá khứ, thú vị đến muốn cười.
Việc mất trí nhớ này lại là một trợ lực để Diệp Cẩn Niên tiếp tục kế hoạch, cậu muốn báo thù.
Diệp Cẩn Niên hạn, và ghét Kiều Kính Uyên.
Dù là trả thù cho ai, Diệp Trí, tương lai, cho chính cậu, hoặc thuần túy, Diệp Cẩn Niên muốn trả nợ cho kiếp trước xem phải cuốn truyện cẩu huyết này.
Một ý tưởng đơn giản thôi, khi nhân vật trong sách mà bản thân ghét cay ghét đẳng được đứng ở trước mặt, bằng da bằng thịt và tính cách vẫn đáng ghê tởm như những lời văn miêu tả, thì bạn sẽ làm gì?
1. Đánh.
2. Đấm.
3. Giết.
4..
Diệp Cẩn Niên đều muốn thử cả, nhân cách và tính cách của Diệp Cẩn Niên là phản xã hội, cậu từ mạt thế đến, làm sao dễ dàng dung nhập thế giới sớm như thế.
Diệp Cẩn Niên nén không nổi mà cười khẽ, tiếng cười từ dưới lớp khẩu trang như tiếng sáo vi vu trong ánh đèn và tiếng nhạc của không gian tối.
Từng bước từng bước theo sát cốt truyện và viết lại cái kết cho bản thân, dù cho có khó khăn, đến mức có phải chết đi chăng nữa, Diệp Cẩn Niên nguyện ý đâm đầu vào cửa tử, tựa như con thiêu thân lao vào biển lửa, biết trước kết quả thì thế nào, thì thế nào?
Haha!
Tiết Minh Triết bị âm thanh này làm cho cảnh giác hơi chút nâng lên, hắn mơ hồ cảm nhận được Diệp Trí này có điều gì đó không ổn, nhưng sự tự tin của hắn vẫn có thừa, hắn tin rằng dù cho có nhục mạ hay khinh nhờn Diệp Cẩn Niên, là lợi chứ chưa từng hại.
Ai trong vòng và trong giới thượng lưu này không biết Diệp Trí không được lòng Alpha của hắn, Kiều Kính Uyên còn biểu thị độ chán ghét ra mặt, cái tin đêm qua Diệp Trí bị đánh đến mức tàn khuyết ai không nghe đến.
Tiểu đáng thương càng quật cường, càng mê người.
Đây là lời khen mà Tiết Minh Triết dành cho Diệp Trí, chỉ là, tiếc thay cậu ta không thể sống an ổn, bởi vận mệnh của một con cờ để đánh hạ hãm hại Kiều Kính Uyên, Diệp Trí bản thân là Omega, một thứ sinh dục và là món đồ chơi, dù phân hóa tỉ lệ thấp, mà địa vị cũng chẳng cao hơn Beta bao nhiêu.
Quý hiếm trân quý, ha, nực cười làm sao.
Diệp Trí ” Tiết Minh Triết gọi, giơ lên ly rượu trên tay, xinh đẹp chất lỏng kia lay động rất khẽ, rượu trong ly đã vơi đi chỉ còn đấy, bên cạnh Tiết Minh Triết ôm vòng qua eo một nam nhân, vòng eo kia rất nhỏ, ở ám muội ánh đèn như vậy, lớp da thịt nửa ẩn nửa hiện.
Diệp Cẩn Niên thấy rõ hình ảnh dâm mỹ khi bàn tay Tiết Minh Triết đặt ở đó nhẹ di chuyển, mẫn cảm khiến người kia nhẹ nhàng rên rỉ, mỗi cắn chặt để không mất mặt trước mọi người, thẹn thùng dựa vào người của Tiết Minh Triết.
Diệp Cẩn Niên không quá rõ ràng lắm điều mà gã ta muốn ám chỉ, Tiết Minh Triết cười lên, âm thanh ẩn ý dục vọng mà khản đặc, hắn ngoắc nhẹ về phía Diệp Cẩn Niên, ly rượu kia lách cách vang những thứ âm tiết rất nhỏ, đá viên va chạm, tan đi những giọt trong suốt.
‘Nghĩa vụ của cậu, rót rượu đi ” Tiết Minh Triết hắt cắm sai xử Diệp Cẩn Niên, điệu bộ pha lẫn giữa ngả ngớn và ngụy quân tử, so với những người bạn chung quanh xem trò và cười chào mồi, thì Tiết Minh Triết rõ ràng và đích danh muốn đùa bỡn với Diệp Cẩn Niên.
Tiết Minh Triết nghiêng mặt hôn lên người bên tay phải mình, sau đó, hắn như nhớ ra được điều gì liền nhìn sau bên phía cánh trái, gần nhất mà yên tĩnh không cười đùa, không tham dự vào cuộc chơi của bọn họ, Thẩm Vọng Dao.
“ Này, Thẩm Dao Dao, có muốn người đến bồi cậu trò chuyện không, đừng có trưng cái vẻ mặt cấm dục như hòa thượng ở nơi như thế này chứ? Thấy người phục vụ kia ra sao, hứng thú không? ” Tiết Minh Triết búng nhẹ tay, giọt nước không chuẩn không trật mà văng đến mu bàn tay của Thẩm Vọng Dao, vừa nghe đến cái tên cùng ý tưởng của Tiết Minh Triết, Thẩm Vọng Dao buồn bực mở mắt.
Trong đêm, đôi mắt lãnh tĩnh kia quả thật khác biệt với những kẻ còn lại.
Thẩm Vọng Dao nhìn Diệp Cẩn Niên “ Cậu ta là Omega, kết hôn, đã đánh dấu
Như đang nhắc nhở cho mọi người ở đây chừng mực.
Tiết Minh Triết chẳng biết nghĩ gì, nghe câu trả lời lạnh lẽo kia, như mất hứng, đẩy đi người đang e thẹn ôm trong lòng, nghiêm túc nhìn thẳng về phía Diệp Cẩn Niên đang lẳng lặng xem trò đối đáp của hai người.
Thẩm Vọng Dao nhắc “ Đừng quá quốc ”
Bởi chính Thẩm Vọng Dao đang dè chừng người trước mặt mình đây, Diệp Cẩn Niên bộ dạng ban đầu không giống lúc này, mặc dù che giấu rất tốt, nhưng ác ý rất mạnh, theo chủ quan mà nghĩ hẳn là nhầm lẫn thôi, nhưng không, nhẫn nhịn chịu đựng không giống Diệp Cẩn Niên lúc này.
Ánh mắt híp lại kia của Diệp Cẩn Niên nhìn thoáng Thẩm Vọng Dao, mang theo khen ngợi.
Diệp Cẩn Niên: Đoán đúng rồi!
Chuẩn bị sẵn sàng chưa? Quan khách!
/72
|