Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 292

/1529



Người vừa xuấthiện, lập tức nhận được ba ánh mắt dò xét.

Ánh mắt Phó Kiến Quốc sắc bén đánh giá người đàn ông đang đứng ở cửa.

Anh có một khuôn mặt kiên người tầm thường.

Phó Kiến Quốc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lệ Kình Liệt thì có chút sững sờ.

Liễu Úy có chút sửng sốt khi nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú kia, cô ấy còn tưởng rằng đó là một người đàn ông cao lớn thô kệch, không ngờ lại là một người đàn ông đẹp trai như vậy, rất xứng đôi với cô Nguyễn, cũng không có cảm giác ċһán ghét nhưng trước. 

Lệ Kình Liệt không biết tại sao lão thủ trưởng lại nhìn mình như vậy, ánh mắt những người khác nhìn về phía mình cũng có chút quái lạ, giống như anh ấy là tên đàn ông phụ bạc vậy, Lệ Kình Liệt bước đến, đứng thẳng trước mặt lão thủ trưởng, kính chào  “Chào thủ trưởng ”

Lúc này Phó Kiến Quốc mới lấy lại tinh thần, nhưng mà ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Lệ Kình Liệt, người thanh niên này thực sự rất giống một người đồng đội cũ của ông ấy, ông ấy lên tiếng hỏi  “Lệ Hải Triều là gì của cậu?”

Mặc dù Lệ Kình Liệt không hiểu tại sao lão thủ trưởng lại hỏi như vậy, nhưng anh vẫn thành thật trả lời  “Ông ấy là ông nội của tôi ”

“Ông ấy là ông nội của cậu sao ”

Phó Kiến Quốc kích động đứng phắt dậy, ông ấy đi đến trước mặt của Lệ Kình Liệt, thu lại ánh mắt sắc bén vừa rồi, trở nên dịu dàng hơn, ông ấy cẩn thận đánh giá Lệ Kình Liệt.

Liễu Úy và Phó Hoành Nghị nhìn nhau, ông cụ nhà họ quen người thanh niên này sao?

Vẻ mặt Phó Hoành Nghị cũng tràn đầy khó hiểu, rõ ràng cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.

Vẻ mặt Lệ Kình Liệt không thay đổi, lên tiếng trả lời.

Thân hình cao lớn như cây tùng, mày kiếm mắt sáng, ánh mắt như sao, dáng vẻ oai hùng, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh.

Phó Kiến Quốc cười lớn, ông ấy cảm thấy rất hài lòng, vươn tay vỗ vai Lệ Kình Liệt nói  “Ta là đồng đội của ông nội cậu, ông nội cậu là một vị anh hùng, ông nội cậu bây giờ thế nào rồi?”

Lúc trước người đồng đội này của ông ấy đã lập được vô số chiến công, nhưng sau khi khói lửa chiến tranh tan đi, tổ quốc được xây dựng, bên trên đã ban tặng vô số huân chương danh dự cho vị đồng đội này của ông ấy, nhưng người đồng đội này lại từ bỏ vinh quang này, đưa the0 cả gia đình về quê, sau đó không lâu thì hai người họ cũng mất liên lạc.

Haiz, nếu như không phải người đồng đội này của ông ấy rời khỏi, thì bây giờ ông ấy cũng là một nhân vật nổi tiếng tɾong quân khu rồi.

“Vết thương cũ của ông nội cháu để lại nhiều di chứng, cho nên không bao lâu liền mất.”

Lệ Kình Liệt cảm thấy ngạc nhiên, anh không ngờ lão thủ trưởng lại là đồng đội cũ của ông nội mình.

Nụ cười trên mặt của Phó Kiến Quốc biến mất, trên mặt lộ ra một tia buồn bã, cô đơn, ông ấy nặng̝ nề thở hắt một hơi.

Liễu Úy sửng sốt, không ngờ người đàn ông trước mặt này lại là cháu trai của người động đội mà ông cụ nhà họ thường nhắc đến.

Ông cụ thường xuyên khen ngợi vị đồng đội này của mình, còn nói nếu lúc trước sinh con gái, chắc chắn sẽ gả cho con trai của vị đồng đội kia, thường xuyên nhắc đến như vậy có thể thấy được tɾong lòng ông ấy cảm thấy tiếc nuối như thế nào.

Ông nội của Lệ Kình Liệt chỉ sinh được một người con trai là ba của Lệ Kình Liệt.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status