☆, Chương 1.
Editor: trang bubble ^^
Tỉnh Z thành phố S, nước Hoa phân loại thành phố rất rõ ràng, điều kiện sinh hoạt và tiền lương của người ở thành phố loại một cũng tốt hơn nhiều so với điều kiện của thành phố loại hai, loại ba, mà thành phố S chính là một điển hình của thành phố loại hai, mặc dù không bằng thành phố loại một, nhưng lại tốt hơn nhiều so với thành phố loại ba, hơn nữa nếu muốn mức sống tốt hơn một chút thì chỉ cần cố gắng hơn chút, nếu có một phần công việc ổn định vẫn có thể sống rất vui vẻ.
Khác với trước kia tất cả mọi người ở cùng một nơi, bây giờ cho dù mọi người là hàng xóm cách vách cũng có thể không biết nhau, ở trong vườn hoa chung cư có một cặp vợ chồng bình thường cũng tuân theo quy tắc như vậy, gần như chưa bao giờ giao lưu với người chung quanh.
Trong căn hộ một phòng ngủ một phòng khách, ánh đèn huỳnh quang chiếu xuống, để chúng ta có thể nhìn rõ ràng trang trí trong nhà, trang@dđlqđ@bubble editor giống như một câu ngạn ngữ từng nói, Ma Tước tuy nhỏ, ngũ tạng đều đủ, có lẽ cũng rất thích hợp vào chỗ này.
"Ông xã, " Từ trong phòng bếp người phụ nữ cười cầm hai chén cơm ra đặt ở trên bàn, chỗ mình và người đàn ông đối diện, "Cuối cùng thì chúng ta có thể thở phào một hơi, kế tiếp có lẽ chúng ta có thể suy nghĩ một chút chuyện sinh con rồi." Nói tới chỗ này, trên mặt người phụ nữ đã lộ ra nụ cười ngọt ngào, nếu không phải là vì trước kia có đủ loại chuyện vướng víu, e rằng bây giờ con của bọn họ đã có thể đi mua nước tương rồi.
Người đàn ông đưa tay nắm lấy tay của người phụ nữ, nhẹ nhàng ma sát lòng bàn tay của đối phương: "Đã để cho em chịu khổ, ngay từ đầu khi anh theo đuổi em từng nói muốn để em theo anh cùng nhau sống cuộc sống sung sướng, nhưng không ngờ cuối cùng lại là em theo anh cùng nhau trải qua cuộc sống khổ sở." Áy náy là tất nhiên, nhưng mà trong lòng quan trọng nhất là phần cảm động kia.
Hai người là quen biết lúc lên đại học, khi đó trong nhà người đàn ông vẫn còn rất nhiều tiền, cũng có rất nhiều người chạy theo anh, nhưng cho dù là vào lúc đó anh cũng chưa từng lăng nhăng, có lẽ nói này cả đời anh cũng chỉ yêu một người phụ nữ, chỉ là không biết vì sao mà người phụ nữ này lại luôn không chấp nhận sự theo đuổi của anh, cho đến khi nhà anh phá sản, người phụ nữ kia lại đột nhiên xuất hiện, cô nói trước kia là cảm thấy người đàn ông quá mức ăn trên ngồi trước, nhưng bây giờ không phải, cho nên cô bằng lòng theo anh cùng nhau chăm chỉ làm việc, cho tới bây giờ.
Nụ cười trên mặt người phụ nữ không khổ sở chút nào, ngược lại bộ dáng có vẻ rất vui vẻ: "Ông xã, thật ra thì khi đó anh theo đuổi em trong lòng em cũng đã sớm buông lỏng, chỉ là trong lòng luôn có một phần lo lắng như thế, cảm thấy một ngày nào đó anh sẽ thay đổi khíên em không bắt được, anh cũng biết là em lớn lên ở nông thôn, trong xương chắc chắn sẽ có một chút suy nghĩ nông dân cá thể, nhưng mà bây giờ không phải đã rất tốt sao, chúng ta đã đến nứơc như vậy, kế tiếp sinh một đứa con, sau đó sống cuộc sống thật vui vẻ."
"Bà xã. . . . . ." Người đàn ông tới gần phía trước lẳng lặng nhìn người phụ nữ, mũi của hai người đã lại gần cùng một chỗ.
"Không cần nói, " Đẩy người đàn ông, người phụ nữ bật cười, "Không cần tỏ vẻ như là thời gian dài chúng ta cũng trải qua thật sự không vui vẻ như vậy, về sau em có thể làm việc bản thân em thích làm, anh cũng có thể làm việc bản thân anh thích làm, đợi lát nữa sau khi cơm nước xong còn có thể giống như ngày thường cùng nhau đi dạo một chút, thật ra thì chúng ta như vậy còn có một lợi ích, chúng ta không có cái gọi là sau bảy năm là ngứa ngáy đúng hay không?"
"Đúng" Thật ra thì vào ngày thường người đàn ông tuyệt đối sẽ không xuất hiện cảm xúc như vậy, bởi vì anh biết anh cần làm chỗ dựa của người phụ nữ tuyệt đối không thể ngã xuống được, nhưng sau ngày hôm nay hai người đã có thể luôn sống thật vui vẻ, cho nên anh mới có thể nói ra nhiều lời bùi ngùi như vậy.
Vào khoảnh khắc ấm áp này, dường như trời đất chợt xoay chuyển, đèn trên trần nhà cũng bắt đầu long ra trở nên lắc lư, đồ ăn trên bàn rơi rớt đầy đất, sau đó giống như toàn bộ thế giới đột nhiên đã trở nên đen tối, nhưng chấn động vẫn không ngừng lại.
"Bà xã." Người đàn ông nắm chặt tay của người phụ nữ, ôm cô vào trong lòng mình.
"Em không sao."
Có lẽ kéo dài khoảng chừng mấy phút, rung động ngừng lại, nhưng mà bên này lại không có tiếng động, một chút tiếng động cũng không có.
Động đất, trận động đất này xảy ra thình lình khiến cả thế giới cũng rơi vào khiếp sợ, không chỉ vì lần động đất này có cường độ lớn, cũng bởi vì vị trí tâm trận địa chấn này làm cho cả thế giới đều giật mình.
Người không ở trong khu vực động đất chỉ có thể xem tin tức trên ti vi, động đất qua đi không bao lâu thì chính quyền trung ương đã rất nhanh cử người xuống khu vực gặp nạn phòng chống động đất, cứu tế rồi, Đài Truyền Hình Trung Ương cũng đang truyền phát tin tức lúc này.
"Động đất ở thời đại này đã không kinh ngạc hiếm có, nhưng cũng không ai ngờ tới tỉnh Z không thuộc khu vực địa chấn vậy mà cũng sẽ xảy ra động đất, hoàn toàn không ai dự báo được chuyện này vào trước lúc xảy ra, từ trứơc đến giờ nhà cửa tỉnh Z cũng không có chức năng chống động đất, phần lớn dân chúng bởi vì không phản ứng kịp mà sau đó đã bị vùi lấp ở dưới đất vàng, trước tiên trung ương phái ra đội tìm kiếm cứu
/46
|