Tống Dương đương nhiên sợ là cậu nhóc này lạc lối ở đâu đó trong cái khu gaming house này của ZR rồi, rộng thế này không sợ lạc là không được nhưng khi nghe câu hỏi của Tống Dương thì Châu Lãm Phong có chút bất ngờ, cậu nhóc này không phải đang ở đây rồi sao? hỏi gì lạ thế
"Thấy, ở đây mà?"
Tiền Vũ nãy giờ lo xem điện thoại không để ý gì hết, mọi người thì im lặng cho Tống Dương nói chuyện cũng chả biết được sau lưng Châu Lãm Phong có gì, lúc anh nói câu này thì mọi người mới dần chú ý đến lọm tóc trắng nhỏ nhỏ chỉa lên ở phía sau anh.
"Sóc nhỏ, cậu núp sau lưng đội trưởng làm gì?"
"Tôi không, đứng phía sau không có núp."
Lúc này Chu Sóc mới lên tiếng rồi bước chân lên phía trước, mọi ánh mắt trong căn phòng khách đổ dồn liền về phía của cậu.
"What The F*ck!? Đẹp dữ dị má!"
Một cậu trai trẻ tuổi đang đứng cạnh Tống Dương khi thấy cậu thì mắt chữ 0 miệng chữ A, không kiềm được lòng mà phát ngôn đến mất kiểm soát. Không những ngôn từ mất kiểm soát, cậu trai này còn đi lại gần Chu Sóc để nhìn ngắm rõ hơn.
"Tôi đã xem trận giao đấu của cậu, trên màn hình đã đẹp mà ngoài đời còn con mẹ nó đẹp điên!"
"Kiềm chế lại đi Giang Vận."
Tống Dương thấy cậu nhóc này bị kích động quá mức sợ làm cho Chu Sóc sợ nên nhắc cậu nên kiềm chế lại.
"Được rồi, nói gì thì nói Sóc Sóc quá đẹp thôi."
"Câu này đúng, visual của cậu nhóc này đỉnh thật."
Chu Sóc nãy giờ không lên tiếng một câu nào cả, cậu đâu ngờ được tình huống này sẽ xảy ra, cậu nghĩ họ sẽ bàn tán nào là về tướng cậu sử dụng hay cách chơi game của cậu đầu tiên dù gì đây cũng là một câu lạc bộ về thể thao điện tử và hội họp những tuyển thủ có sức ảnh hưởng, nhưng ai mà có dè chuyện đầu tiên họ nói đến lại là cái nhan sắc con lai này đâu.
Tổng Dương thấy không khí đang có hơi đi lạc vào một vấn đề khác mà vấn đề này hơi không đúng cho lắm nên anh mới chủ động lên tiếng, chào hỏi với cậu nhóc.
"Chào em, anh nên gọi em là Enrz hay là Chu Sóc?"
"Dạ như nào cũng được ạ."
"Ngoan thế, vậy anh gọi em là Chu Sóc cho dễ gần hơn nha?"
"Dạ vâng."
Tống Dương đã thích Chu Sóc lắm rồi, nay gặp trực tiếp nói chuyện với thì đã thích lại càng thích hơn. Người thì đẹp, giọng lại hay thế lại còn lễ phép, nhìn ngoan xinh yêu vô cùng ai mà lại không thích. Chu Sóc cứ một câu vâng hai câu lại dạ, ngoan đến độ muốn cưng nựng.
"Giới thiệu với em một chút về hai đối thủ hôm nay của em. Đầu tiên là Giang Vận, năm nay 19 tuổi, một trong những tuyển thủ đi rừng mạnh nhất và triển vọng nhất trong đội huấn luyện trẻ."
"Dạ vâng, chào anh Giang Vận.
Chào anh??? Mọi người ở đây nghe xong thì cũng xịt keo cứng ngắc ngoại Tiền Vũ, Tống Dương cùng với Chu Sóc không hiểu vì sao mọi người lại đơ ra như thế.
"Mấy đứa sao thế?"
"Gọi "ca"?" - Du Diễn quay qua nhìn Tống Dương.
"Ừ, chứ không lẽ gọi "muội" à? Nghe kì không?" - Tống Dương gật đầu.
"Enrz năm nay bao nhiêu tuổi."
"Cậu ấy 17 tuổi."
"Cua, tôi năm nay 18."
Nghe Tiền Vũ nói mình 17 tuổi đương nhiên cậu không chấp nhận được rồi, cậu chính xác năm nay đã 18 tuổi nhưng vẫn chưa đến sinh nhật mà thôi.
"Cậu chưa qua sinh nhật nên vẫn tính là 17."
Câu này Tiền Vũ nói đúng, cậu nhìn Tiền Vũ mà không biết nên nói như nào, Tiền Vũ nói đúng quá cậu không cãi lại được.
"Được rồi, Chu Sóc, người còn lại là Mộc Thanh, vị trí đi rừng của đội hai, năm nay cũng 19 tuổi. Chắc cậu cũng biết Mộc Thanh rồi đúng không?"
Chu Sóc đương nhiên biết, người này từng thay thế Hàn Kì Đông, đi rừng cũ của ZR, lên sân đánh thanh trận chung kết thế giới mới diễn ra gần đây. Người này đánh rất hay, rất được nhưng mang lỗi là đánh tách biệt quá lớn, không biết cách phân bổ tài nguyên hợp lý vào lúc cần thiết và kết hợp với Mid nên trận chung kết mới thua, có thể là do lên một sân đấu lớn có chút áp lực nên mới như thế.
"Dạ."
Mộc Thanh vốn cũng là người ít nói, không nói nhiều nhưng từ khi thấy Chu Sóc ngoài ánh mắt bất ngờ trước vẻ đẹp của cậu ra thì từ đầu đến cuối Chu Sóc biết một chuyện rất rõ, người này đang nhìn mình với ánh mắt không mấy thiện cảm.
"Này Chu Sóc, mẹ hay ba em là người nước ngoài thế?"
Du Diễn là người hướng ngoại, thích trò chuyện nên nãy giờ thấy Chu Sóc người đẹp, lễ phép đương nhiên rất muốn nói chuyện cùng rồi. Anh nhảy ra khỏi ghế sofa chạy đến chỗ của Chu Sóc.
"Dạ là mẹ."
"À, thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ trội thế cơ á, mắt của em rất đẹp, nếu em không nói em là con lai thì anh cũng tin em là người nước ngoài."
"Ai cũng nghĩ thế hết ạ."
"Lúc em tham gia thi đấu của HiNo TV anh có đi xem, ở dưới nhìn lên thấy em đã đẹp rồi giờ nhìn gần tận mắt mới thấy em còn đẹp hơn thế nữa, da em trắng thật nhìn mịn."
"Anh Du Diễn, em đồng tình với anh nha, cậu ấy đẹp kinh khủng, nhất là đôi mắt với da, đẹp không thể chê." - Giang Vận không thể nào tiếc lời khen dành cho người đẹp Chu Sóc.
Chu Sóc không biết nên nói lại như nào, cậu được khen quá nhiều rồi, ngại thật đấy. May trong lúc không biết nên nói như nào thì Tiền Vũ đã nhanh chóng cứu cánh cho cậu, Tiền Vũ cũng đi lại kéo cậu đi qua một bên.
"Chu Sóc sợ con người mấy anh luôn đấy.
"Thấy, ở đây mà?"
Tiền Vũ nãy giờ lo xem điện thoại không để ý gì hết, mọi người thì im lặng cho Tống Dương nói chuyện cũng chả biết được sau lưng Châu Lãm Phong có gì, lúc anh nói câu này thì mọi người mới dần chú ý đến lọm tóc trắng nhỏ nhỏ chỉa lên ở phía sau anh.
"Sóc nhỏ, cậu núp sau lưng đội trưởng làm gì?"
"Tôi không, đứng phía sau không có núp."
Lúc này Chu Sóc mới lên tiếng rồi bước chân lên phía trước, mọi ánh mắt trong căn phòng khách đổ dồn liền về phía của cậu.
"What The F*ck!? Đẹp dữ dị má!"
Một cậu trai trẻ tuổi đang đứng cạnh Tống Dương khi thấy cậu thì mắt chữ 0 miệng chữ A, không kiềm được lòng mà phát ngôn đến mất kiểm soát. Không những ngôn từ mất kiểm soát, cậu trai này còn đi lại gần Chu Sóc để nhìn ngắm rõ hơn.
"Tôi đã xem trận giao đấu của cậu, trên màn hình đã đẹp mà ngoài đời còn con mẹ nó đẹp điên!"
"Kiềm chế lại đi Giang Vận."
Tống Dương thấy cậu nhóc này bị kích động quá mức sợ làm cho Chu Sóc sợ nên nhắc cậu nên kiềm chế lại.
"Được rồi, nói gì thì nói Sóc Sóc quá đẹp thôi."
"Câu này đúng, visual của cậu nhóc này đỉnh thật."
Chu Sóc nãy giờ không lên tiếng một câu nào cả, cậu đâu ngờ được tình huống này sẽ xảy ra, cậu nghĩ họ sẽ bàn tán nào là về tướng cậu sử dụng hay cách chơi game của cậu đầu tiên dù gì đây cũng là một câu lạc bộ về thể thao điện tử và hội họp những tuyển thủ có sức ảnh hưởng, nhưng ai mà có dè chuyện đầu tiên họ nói đến lại là cái nhan sắc con lai này đâu.
Tổng Dương thấy không khí đang có hơi đi lạc vào một vấn đề khác mà vấn đề này hơi không đúng cho lắm nên anh mới chủ động lên tiếng, chào hỏi với cậu nhóc.
"Chào em, anh nên gọi em là Enrz hay là Chu Sóc?"
"Dạ như nào cũng được ạ."
"Ngoan thế, vậy anh gọi em là Chu Sóc cho dễ gần hơn nha?"
"Dạ vâng."
Tống Dương đã thích Chu Sóc lắm rồi, nay gặp trực tiếp nói chuyện với thì đã thích lại càng thích hơn. Người thì đẹp, giọng lại hay thế lại còn lễ phép, nhìn ngoan xinh yêu vô cùng ai mà lại không thích. Chu Sóc cứ một câu vâng hai câu lại dạ, ngoan đến độ muốn cưng nựng.
"Giới thiệu với em một chút về hai đối thủ hôm nay của em. Đầu tiên là Giang Vận, năm nay 19 tuổi, một trong những tuyển thủ đi rừng mạnh nhất và triển vọng nhất trong đội huấn luyện trẻ."
"Dạ vâng, chào anh Giang Vận.
Chào anh??? Mọi người ở đây nghe xong thì cũng xịt keo cứng ngắc ngoại Tiền Vũ, Tống Dương cùng với Chu Sóc không hiểu vì sao mọi người lại đơ ra như thế.
"Mấy đứa sao thế?"
"Gọi "ca"?" - Du Diễn quay qua nhìn Tống Dương.
"Ừ, chứ không lẽ gọi "muội" à? Nghe kì không?" - Tống Dương gật đầu.
"Enrz năm nay bao nhiêu tuổi."
"Cậu ấy 17 tuổi."
"Cua, tôi năm nay 18."
Nghe Tiền Vũ nói mình 17 tuổi đương nhiên cậu không chấp nhận được rồi, cậu chính xác năm nay đã 18 tuổi nhưng vẫn chưa đến sinh nhật mà thôi.
"Cậu chưa qua sinh nhật nên vẫn tính là 17."
Câu này Tiền Vũ nói đúng, cậu nhìn Tiền Vũ mà không biết nên nói như nào, Tiền Vũ nói đúng quá cậu không cãi lại được.
"Được rồi, Chu Sóc, người còn lại là Mộc Thanh, vị trí đi rừng của đội hai, năm nay cũng 19 tuổi. Chắc cậu cũng biết Mộc Thanh rồi đúng không?"
Chu Sóc đương nhiên biết, người này từng thay thế Hàn Kì Đông, đi rừng cũ của ZR, lên sân đánh thanh trận chung kết thế giới mới diễn ra gần đây. Người này đánh rất hay, rất được nhưng mang lỗi là đánh tách biệt quá lớn, không biết cách phân bổ tài nguyên hợp lý vào lúc cần thiết và kết hợp với Mid nên trận chung kết mới thua, có thể là do lên một sân đấu lớn có chút áp lực nên mới như thế.
"Dạ."
Mộc Thanh vốn cũng là người ít nói, không nói nhiều nhưng từ khi thấy Chu Sóc ngoài ánh mắt bất ngờ trước vẻ đẹp của cậu ra thì từ đầu đến cuối Chu Sóc biết một chuyện rất rõ, người này đang nhìn mình với ánh mắt không mấy thiện cảm.
"Này Chu Sóc, mẹ hay ba em là người nước ngoài thế?"
Du Diễn là người hướng ngoại, thích trò chuyện nên nãy giờ thấy Chu Sóc người đẹp, lễ phép đương nhiên rất muốn nói chuyện cùng rồi. Anh nhảy ra khỏi ghế sofa chạy đến chỗ của Chu Sóc.
"Dạ là mẹ."
"À, thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ trội thế cơ á, mắt của em rất đẹp, nếu em không nói em là con lai thì anh cũng tin em là người nước ngoài."
"Ai cũng nghĩ thế hết ạ."
"Lúc em tham gia thi đấu của HiNo TV anh có đi xem, ở dưới nhìn lên thấy em đã đẹp rồi giờ nhìn gần tận mắt mới thấy em còn đẹp hơn thế nữa, da em trắng thật nhìn mịn."
"Anh Du Diễn, em đồng tình với anh nha, cậu ấy đẹp kinh khủng, nhất là đôi mắt với da, đẹp không thể chê." - Giang Vận không thể nào tiếc lời khen dành cho người đẹp Chu Sóc.
Chu Sóc không biết nên nói lại như nào, cậu được khen quá nhiều rồi, ngại thật đấy. May trong lúc không biết nên nói như nào thì Tiền Vũ đã nhanh chóng cứu cánh cho cậu, Tiền Vũ cũng đi lại kéo cậu đi qua một bên.
"Chu Sóc sợ con người mấy anh luôn đấy.
/43
|