Tiền Vũ hôm nay vừa hay đặc biệt lái xe đến đây đưa đón Chu Sóc đi ăn sáng. Vừa bước chân xuống dưới cậu thấy một chiếc xe hơi bốn bánh là cậu cũng giật nảy mình, ánh mắt đưa qua bên phía Tiền Vũ còn đang cầm chìa khóa xoay xoay trên tay nhìn thấy ghét lắm.
"Lái xe?"
"Ừ."
"Thi đậu chưa vậy?"
"Khỏi lo, đậu rồi mới dám cầm xe tới đây."
Chu Sóc thật sự có một chút run nhẹ, vì cậu rõ hơn ai hết, cái người đang đứng bên cạnh mà xoay chìa khóa là người thi trượt bằng xe ô tô 6 lần rồi.
"Có mua bằng không vậy?"
Tiền Vũ nghe xong câu này thì hứng trong người từ trên cao nhảy một cái xuống dưới tận cùng của đáy xã hội, cậu lạnh mặt quay qua nhìn người bạn hiện đang không tin tưởng mình.
"Đi ăn đi ăn, đói."
Chu Sóc thấy tâm tình người này thay đổi liền không chọc cậu nữa mà đẩy cậu đến trước xe, ra hiệu cho Tiền Vũ mở khóa đế lên xe.
Hai người ổn định trên ghế lái chính và ghế lái phụ xong thì Tiền Vũ cũng khởi động xe. Chu Sóc âm thầm thắt dây an toàn xong thì hai tay cũng nắm chặt lấy sợi dây trước ngực mình.
"Sóc, muốn ăn gì?"
"Gì cũng được, trừ đồ cay, trừ đồ có mùi, không thích ăn những món có vị đắng, không ăn đậu xanh cũng không-..."
"Tui chở cậu đi ăn tiểu long bao."
Tiền Vũ quá quen với độ kén ăn của con người này rồi. Mới quen thì cậu phải tập làm quen nhưng dần dần về sau, đi ăn đêm nhiều thì cũng liệt kê ra được đa số những món người này không đụng đũa đền.
Tiền Vũ nói thật, không mua bằng mà cậu thi bằng thực lực của mình sau 6 lần thi trượt. Cậu chở Chu Sóc đến một nhà hàng nhỏ. Bên trong quán trang trí màu chủ đạo là nâu, phong cách đơn giản. Quán không quá đông nên việc chọn chỗ của hai người không quá khó khăn.
Ngồi không lâu thì nhân viên liền đi đến bàn cậu hỏi order món ăn và đưa cho hai người hai cái menu. Chu Sóc không mở ra mà nhìn Tiền Vũ, vì cậu đưa Chu Sóc đến đây nên món ăn cũng phải là do cậu quyết định.
Tiền Vũ thấy được ý này liền nhìn một lượt menu rồi gọi vài món. Nhân viên cũng ghi lại rồi cúi người rời đi.
"Sóc, ăn xong rồi muốn đi đâu không?"
Chu Sóc ngồi suy nghĩ một chút thì quyết định không đi đâu, sáng sớm tìm chỗ chơi thì cũng chả biết đi đâu mà chơi cả nhưng nếu Tiền Vũ muốn đi đâu với cậu thì cậu sẽ đi, đang định mở lời lên hỏi thì bỗng điện thoại của Tiền Vũ réo lên.
"Huấn luyện viên."
Nói xong với cậu, Tiền Vũ cũng ấn nút nhận cuộc gọi.
"Em nghe nè anh."
Đầu dây bên kia trả lời rất nhanh, như hấp hối tới nơi vậy.
"Em đâu rồi Vũ ơi!! Sáng nay em bảo là sẽ đi đưa hợp đồng cho Enrz kia mà?"
"Thì em đang đi đưa cho cậu ấy đây." - Tiền Vũ không nhịn được mà bật cười, ánh mắt đưa lên nhìn Chu Sóc đang ngồi đối diện.
"???"
Nghe được câu trả lời vừa ý thì huấn luyện viên Dương cũng yên tâm chút ít.
"Ữ ừ, đã ký hợp đồng chưa? Trời ơi, anh gấp lắm rồi! chiều nay muốn nhìn thấy khuôn mặt kia ở gaming house để thi sát hạch!"
"Rồi rồi, em biết rồi."
Tiền Vũ nói gì đó với Tống Dương thêm một lúc nữa thì cũng cúp máy, vừa bỏ điện thoại xuống thì đồ ăn cũng được đưa lên.
Tiểu long bao được đựng trong những cái lồng hấp nhỏ, tổng cộng có 4 lồng hấp được đưa ra, kèm theo là một lồng hấp lớn đựng những cái bánh bao kích thước bình thường.
Ngoài tiểu long bao và bánh bao ra thì còn có thêm một dĩa há cảo chiên.
"Không cay, không hành, không mắm, không có cà rốt, không có mùi, ít tiêu lắm nên yên tâm đi."
Chu Sóc nghe người đối diện nói thì cũng nhẹ cười một cái, cậu biết hồi mới quen do cái nết khó ăn của mình nên
Tiền Vũ vô cùng ghét đi ăn với cậu, nếu có đi ăn thì cũng gặp buổi khuya, cả hai cùng nhau đi đến quán thức ăn nhanh nào đó rồi ăn hoặc hẹn nhau vào net làm vài trận với nhau thôi chứ không ở lại lâu tại vì Tiền Vũ ít nhiều gì cũng là người mang một nữa công chúng.
Cả hai cùng nhau ngồi vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.
"Sóc này, ăn xong đi tui đâu cậu hợp đồng, chiều nay qua gaming house thi sát hạch luôn."
"Gấp vậy sao?"
"ZR không gấp mà huấn luyện viên Dương gấp lắm rồi, anh ấy nhất định phải hốt cậu về ZR cho bằng được."
"Tôi đâu phải cá đâu mà hốt?"
"Anh ấy hôm qua khi trở về đã làm loạn cấp trên một trận, nhanh chóng chấp thuận đưa ra đề thi sát hạch."
Chu Sóc không biết nên nói gì với vị huấn luyện viên này của ZR, anh ấy nên biết cậu chỉ có thể vào ZR mà thôi, lý do đơn giản là ZR đang thiếu nhất là vị trí đi rừng, nếu cậu vào ZR qua kì thi sát hạch thì ghế chính thức là của cậu, còn những đội tuyển khác hầu như ghế chính thức đã đầy đủ nếu vào Chu Sóc chỉ có thể ngồi dự bị. Bản thân cậu biết rõ trình độ của mình, không cam tâm vào dự bị.
"Lái xe?"
"Ừ."
"Thi đậu chưa vậy?"
"Khỏi lo, đậu rồi mới dám cầm xe tới đây."
Chu Sóc thật sự có một chút run nhẹ, vì cậu rõ hơn ai hết, cái người đang đứng bên cạnh mà xoay chìa khóa là người thi trượt bằng xe ô tô 6 lần rồi.
"Có mua bằng không vậy?"
Tiền Vũ nghe xong câu này thì hứng trong người từ trên cao nhảy một cái xuống dưới tận cùng của đáy xã hội, cậu lạnh mặt quay qua nhìn người bạn hiện đang không tin tưởng mình.
"Đi ăn đi ăn, đói."
Chu Sóc thấy tâm tình người này thay đổi liền không chọc cậu nữa mà đẩy cậu đến trước xe, ra hiệu cho Tiền Vũ mở khóa đế lên xe.
Hai người ổn định trên ghế lái chính và ghế lái phụ xong thì Tiền Vũ cũng khởi động xe. Chu Sóc âm thầm thắt dây an toàn xong thì hai tay cũng nắm chặt lấy sợi dây trước ngực mình.
"Sóc, muốn ăn gì?"
"Gì cũng được, trừ đồ cay, trừ đồ có mùi, không thích ăn những món có vị đắng, không ăn đậu xanh cũng không-..."
"Tui chở cậu đi ăn tiểu long bao."
Tiền Vũ quá quen với độ kén ăn của con người này rồi. Mới quen thì cậu phải tập làm quen nhưng dần dần về sau, đi ăn đêm nhiều thì cũng liệt kê ra được đa số những món người này không đụng đũa đền.
Tiền Vũ nói thật, không mua bằng mà cậu thi bằng thực lực của mình sau 6 lần thi trượt. Cậu chở Chu Sóc đến một nhà hàng nhỏ. Bên trong quán trang trí màu chủ đạo là nâu, phong cách đơn giản. Quán không quá đông nên việc chọn chỗ của hai người không quá khó khăn.
Ngồi không lâu thì nhân viên liền đi đến bàn cậu hỏi order món ăn và đưa cho hai người hai cái menu. Chu Sóc không mở ra mà nhìn Tiền Vũ, vì cậu đưa Chu Sóc đến đây nên món ăn cũng phải là do cậu quyết định.
Tiền Vũ thấy được ý này liền nhìn một lượt menu rồi gọi vài món. Nhân viên cũng ghi lại rồi cúi người rời đi.
"Sóc, ăn xong rồi muốn đi đâu không?"
Chu Sóc ngồi suy nghĩ một chút thì quyết định không đi đâu, sáng sớm tìm chỗ chơi thì cũng chả biết đi đâu mà chơi cả nhưng nếu Tiền Vũ muốn đi đâu với cậu thì cậu sẽ đi, đang định mở lời lên hỏi thì bỗng điện thoại của Tiền Vũ réo lên.
"Huấn luyện viên."
Nói xong với cậu, Tiền Vũ cũng ấn nút nhận cuộc gọi.
"Em nghe nè anh."
Đầu dây bên kia trả lời rất nhanh, như hấp hối tới nơi vậy.
"Em đâu rồi Vũ ơi!! Sáng nay em bảo là sẽ đi đưa hợp đồng cho Enrz kia mà?"
"Thì em đang đi đưa cho cậu ấy đây." - Tiền Vũ không nhịn được mà bật cười, ánh mắt đưa lên nhìn Chu Sóc đang ngồi đối diện.
"???"
Nghe được câu trả lời vừa ý thì huấn luyện viên Dương cũng yên tâm chút ít.
"Ữ ừ, đã ký hợp đồng chưa? Trời ơi, anh gấp lắm rồi! chiều nay muốn nhìn thấy khuôn mặt kia ở gaming house để thi sát hạch!"
"Rồi rồi, em biết rồi."
Tiền Vũ nói gì đó với Tống Dương thêm một lúc nữa thì cũng cúp máy, vừa bỏ điện thoại xuống thì đồ ăn cũng được đưa lên.
Tiểu long bao được đựng trong những cái lồng hấp nhỏ, tổng cộng có 4 lồng hấp được đưa ra, kèm theo là một lồng hấp lớn đựng những cái bánh bao kích thước bình thường.
Ngoài tiểu long bao và bánh bao ra thì còn có thêm một dĩa há cảo chiên.
"Không cay, không hành, không mắm, không có cà rốt, không có mùi, ít tiêu lắm nên yên tâm đi."
Chu Sóc nghe người đối diện nói thì cũng nhẹ cười một cái, cậu biết hồi mới quen do cái nết khó ăn của mình nên
Tiền Vũ vô cùng ghét đi ăn với cậu, nếu có đi ăn thì cũng gặp buổi khuya, cả hai cùng nhau đi đến quán thức ăn nhanh nào đó rồi ăn hoặc hẹn nhau vào net làm vài trận với nhau thôi chứ không ở lại lâu tại vì Tiền Vũ ít nhiều gì cũng là người mang một nữa công chúng.
Cả hai cùng nhau ngồi vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.
"Sóc này, ăn xong đi tui đâu cậu hợp đồng, chiều nay qua gaming house thi sát hạch luôn."
"Gấp vậy sao?"
"ZR không gấp mà huấn luyện viên Dương gấp lắm rồi, anh ấy nhất định phải hốt cậu về ZR cho bằng được."
"Tôi đâu phải cá đâu mà hốt?"
"Anh ấy hôm qua khi trở về đã làm loạn cấp trên một trận, nhanh chóng chấp thuận đưa ra đề thi sát hạch."
Chu Sóc không biết nên nói gì với vị huấn luyện viên này của ZR, anh ấy nên biết cậu chỉ có thể vào ZR mà thôi, lý do đơn giản là ZR đang thiếu nhất là vị trí đi rừng, nếu cậu vào ZR qua kì thi sát hạch thì ghế chính thức là của cậu, còn những đội tuyển khác hầu như ghế chính thức đã đầy đủ nếu vào Chu Sóc chỉ có thể ngồi dự bị. Bản thân cậu biết rõ trình độ của mình, không cam tâm vào dự bị.
/43
|