Sau đó , lão hoàng đế tức giận, tra rõ việc này, tặc nhân giảo hoạt một ngụm cắn chết Thừa Tướng, Thượng Thư hai nhà ý đồ mưu phản . Lão hoàng đế giận quá mất khôn, dễ tin, hai đại gia tộc liền bị bỏ tù . Trong đó, Thừa Tướng Tô Văn ở quan trường lăn lộn đã lâu , tự nhiên co được dãn được, chịu nhục, nhưng là trong sạch như Thượng Thư - Lâm Phong cũng không cam chịu nhục, dưới cơn giận dữ, cắn lưỡi tự sát.
Lúc sắp chết chỉ để lại một phong huyết thư, mong giữ lại mạng sống cho cháu gái mình , đáng tiếc Đế Vương vô tình, cho rằng hắn miệt thị hoàng quyền tự cho mình thanh cao, dưới cơn giận dữ, tru di cửu tộc, đáng thương Tướng phủ phu nhân Lâm Huệ, chính trực xuân xanh cũng hương tan ngọc nát.
Mà cả phủ Thừa Tướng , lại nhân ở thời khắc cuối cùng bị thủ lĩnh ảnh vệ - Thiếu Thi Kính cứu , trộm một tờ mật tín, sự thật sáng tỏ , hóa ra một hồi Thừa Tướng cùng Thượng Thư mưu phản chẳng qua là một nước cờ muốn đăng cơ của Tam hoàng tử năm ấy mà thôi .
Lão hoàng đế bừng tỉnh , biết vậy chẳng làm, đặc xá Thừa Tướng phủ, lại gia dĩ trấn an, ban thưởng công chúa cho Tô Văn .
Mà đối Lâm phủ phạm phải lỗi lại một mực không đề cập tới, không chỉ có là như thế này, vì không hướng thiên hạ thừa nhận 'Đế Vương sai' , thế nhưng nhẫn tâm đem tất cả tội nghiệt đổ lên mấy chục mạng người Lâm phủ .
Nhưng mà , từ này về sau, lão hoàng đế thân thể cũng mỗi một ngày suy yếu, từ đây, Lâm phủ liền thành một đề tài cấm kị ở Trường Nghi , không người còn dám nhắc tới.
Ta chết ... Nghe thế, Lâm Nghiên nhịn không được nói tục , quân chủ cổ đại độc tài chính là **, chính là không có nhân tính.
Tiểu thư, những việc này ngài phải nhớ cho kỹ, nhất định phải ghi ở trong lòng, ngài không thể quên, nô tì cũng sẽ không thể quên. Nàng vừa nói, một bên nước mắt mơ hồ, Lâm Nghiên xem không khỏi nhíu mắt lại , Sẽ không, mẫu thân của ngươi cũng ở ...
Tiểu thư... Quả nhiên, nàng khóc càng thêm hung mãnh, Lâm Nghiên thở dài một hơi, nhìn trời.
Ông trời ơi , ngài đây là cho tôi kịch bản như thế nào vậy , chẳng lẽ là chờ mong tôi – tiểu bạch hoa ngây thơ đáng thương nghịch tập thành vương phủ phu nhân hưởng thụ thanh phúc? Vẫn là cô bé lọ lem đấu tranh kế mẫu vương tử?
Này... Vương Gia đâu? Vương tử đâu? Đây nhất định là đùa tôi.
Không đúng... Ta vì sao không bị chém đầu ? Lâm Nghiên trong cơn bi thống, bỗng nhiên đầy mặt đáng tiếc hỏi nha hoàn .
Tiểu thư việc này ngài cũng không nhớ rõ rồi hả ? Năm đó ảnh vệ Thiếu Thi Kính biết được sự thật , trước tiên liền đi pháp trường

/26
|