Edit:ngocthuybachdang.
Dám làm không dám chịu, ai ~ ta đâu, đối đãi ác nhân, cho tới bây giờ đều là ăn miếng trả miếng . Ngươi như vậy đáng thương, nếu thật sự là vô tội, ta sẽ không cho ngươi chịu khổ như đêm qua ta chịu , rất con mẹ nó tàn nhẫn, không thích hợp ngươi . Cho nên, ta gọn gàng dứt khoát, chọn gương mặt mềm mại nhỏ nhắn được không , yên tâm ta sẽ thật ôn nhu ~ Lâm Nghiên thấy nàng bộ dáng vừa thấy đã thương , không khỏi cười lạnh một tiếng, từ trong lồng ngực móc ra một thanh đoản đao, tà khí để ở dưới cằm của nàng , thanh âm ác ma tràn ngập hấp dẫn.
Tỷ tỷ, không cần, tỷ tỷ... Tô Cận Tịch nhìn thấy chủy thủy sáng long lanh , nhất thời hai tròng mắt đều phải trừng rơi ra , thanh âm sớm phát run, còn kém không quỳ xuống đụng đầu rồi.
Lâm Nghiên nhìn không hiểu sao trong lòng thật thích, cau mày, sợ không đình chỉ cười.
Hiện tại biết kêu tỷ rồi hả ? Thanh âm dần dần có chút càn rỡ , ngoài xe ngựa , Ngọc Thanh đang thất thần chợt hốt hoảng giống như nghe được cái gì , không xác định hỏi , Tiểu thư, ngài như thế nào?
Lâm Nghiên vừa nghe, tay nhỏ bé run lên, lập tức gắt gao để ở cổ của nàng , Nói mau ngươi không có việc gì, bằng không mặt của ngươi.
Không...có chuyện gì . Tô Cận Tịch nỗ lực ổn định thanh âm, mạnh mẽ nói dối.
Ngọc Thanh nghe có chút run run, nhưng cũng chỉ đoán tiểu thư là khẩn trương, cũng không lại hỏi nhiều.
Lâm Nghiên vừa lòng cười cười, tiếp tục cầm đao múa máy trước mặt nàng , hù dọa bạch liên hoa này.
Đừng sợ muội muội của ta , ngươi đẹp như vậy , ta không nỡ hủy gương mặt của ngươi ~ tỷ tỷ chính là tưởng cùng cha mẹ cùng nhau tiến cung, giúp tỷ tỷ được không ? Chỉ cần ngươi phối hợp ta, đợi xuống xe, ngươi biết nên làm như thế nào đi . Lâm Nghiên thu hồi đoản đao , rút ra một tấm mạng màu đen che mặt, che hết vết cào trên mặt , giọng điệu đầu tiên ôn nhu , nửa câu sau lại tự dưng trở nên hung ác.
Bởi vậy, dọc theo đường đi Tô Cận Tịch vẫn không ngừng run rẩy , cho đến khi xe ngựa dừng ở cửa hoàng cung .
Lâm Nghiên thấy tình thế thấu đi lại, mỉm cười, gắt gao ôm thắt lưng của nàng xuống xe, mà tư thế này từ người khác nhìn tới là tư thế tỷ muội tình thâm , nhưng hiện thực là Lâm Nghiên cầm đoản đao để giữa hai người .
Tiểu thư, đây là... Hai người vừa xuống xe, Ngọc Thanh liền kinh ngạc cả kinh, thế nào vừa xuống xe biến thành hai người rồi.
Vội vàng đi qua, Lâm Nghiên thấy tình thế đem chuôi đao ấn mạnh một cái vào trên eo nàng .
Tô Cận Tịch vội vàng ngăn trở, cười đến mặt cứng ngắc, Ngọc... Thanh, ta, ta cùng tỷ tỷ cùng nhau đi vào, ngươi không cần đi cùng , trong hoàng cung... Có nha hoàn chiếu cố .
Tiểu thư... Đây là? Đại tiểu thư? Ngọc Thanh nhất thời phản

Dám làm không dám chịu, ai ~ ta đâu, đối đãi ác nhân, cho tới bây giờ đều là ăn miếng trả miếng . Ngươi như vậy đáng thương, nếu thật sự là vô tội, ta sẽ không cho ngươi chịu khổ như đêm qua ta chịu , rất con mẹ nó tàn nhẫn, không thích hợp ngươi . Cho nên, ta gọn gàng dứt khoát, chọn gương mặt mềm mại nhỏ nhắn được không , yên tâm ta sẽ thật ôn nhu ~ Lâm Nghiên thấy nàng bộ dáng vừa thấy đã thương , không khỏi cười lạnh một tiếng, từ trong lồng ngực móc ra một thanh đoản đao, tà khí để ở dưới cằm của nàng , thanh âm ác ma tràn ngập hấp dẫn.
Tỷ tỷ, không cần, tỷ tỷ... Tô Cận Tịch nhìn thấy chủy thủy sáng long lanh , nhất thời hai tròng mắt đều phải trừng rơi ra , thanh âm sớm phát run, còn kém không quỳ xuống đụng đầu rồi.
Lâm Nghiên nhìn không hiểu sao trong lòng thật thích, cau mày, sợ không đình chỉ cười.
Hiện tại biết kêu tỷ rồi hả ? Thanh âm dần dần có chút càn rỡ , ngoài xe ngựa , Ngọc Thanh đang thất thần chợt hốt hoảng giống như nghe được cái gì , không xác định hỏi , Tiểu thư, ngài như thế nào?
Lâm Nghiên vừa nghe, tay nhỏ bé run lên, lập tức gắt gao để ở cổ của nàng , Nói mau ngươi không có việc gì, bằng không mặt của ngươi.
Không...có chuyện gì . Tô Cận Tịch nỗ lực ổn định thanh âm, mạnh mẽ nói dối.
Ngọc Thanh nghe có chút run run, nhưng cũng chỉ đoán tiểu thư là khẩn trương, cũng không lại hỏi nhiều.
Lâm Nghiên vừa lòng cười cười, tiếp tục cầm đao múa máy trước mặt nàng , hù dọa bạch liên hoa này.
Đừng sợ muội muội của ta , ngươi đẹp như vậy , ta không nỡ hủy gương mặt của ngươi ~ tỷ tỷ chính là tưởng cùng cha mẹ cùng nhau tiến cung, giúp tỷ tỷ được không ? Chỉ cần ngươi phối hợp ta, đợi xuống xe, ngươi biết nên làm như thế nào đi . Lâm Nghiên thu hồi đoản đao , rút ra một tấm mạng màu đen che mặt, che hết vết cào trên mặt , giọng điệu đầu tiên ôn nhu , nửa câu sau lại tự dưng trở nên hung ác.
Bởi vậy, dọc theo đường đi Tô Cận Tịch vẫn không ngừng run rẩy , cho đến khi xe ngựa dừng ở cửa hoàng cung .
Lâm Nghiên thấy tình thế thấu đi lại, mỉm cười, gắt gao ôm thắt lưng của nàng xuống xe, mà tư thế này từ người khác nhìn tới là tư thế tỷ muội tình thâm , nhưng hiện thực là Lâm Nghiên cầm đoản đao để giữa hai người .
Tiểu thư, đây là... Hai người vừa xuống xe, Ngọc Thanh liền kinh ngạc cả kinh, thế nào vừa xuống xe biến thành hai người rồi.
Vội vàng đi qua, Lâm Nghiên thấy tình thế đem chuôi đao ấn mạnh một cái vào trên eo nàng .
Tô Cận Tịch vội vàng ngăn trở, cười đến mặt cứng ngắc, Ngọc... Thanh, ta, ta cùng tỷ tỷ cùng nhau đi vào, ngươi không cần đi cùng , trong hoàng cung... Có nha hoàn chiếu cố .
Tiểu thư... Đây là? Đại tiểu thư? Ngọc Thanh nhất thời phản

/26
|