"Tất nhiên là thích con gái rồi, em mới không muốn nuôi con trai, nghịch ngợm chết đi được."
"Vậy sau này chúng ta sẽ sinh con gái."
"Đấy là anh muốn là có được à? Anh tưởng ra chợ mua đồ ăn chắc, muốn gì được nấy? Mà khoan, sao lại nói đến chuyện con cái rồi A Nói chuyện với anh chỉ tổ tức chết "
Giang Vãn Vãn bị Thẩm Phong lừa cho xoay vòng vòng, cuối cùng dứt khoát dùng hai tay thay nhau đánh vào lưng Thẩm Phong, tặng cho anh một combo massage.
Đánh cho Thẩm Phong phải liên tục cầu xin tha thứ.
Lúc trước trêu chọc Giang Vãn Vãn là giả vờ ngốc nghếch.
Nhưng giờ cầu xin tha thứ là thật lòng.
Dù sao, người thường nào chịu nổi combo của Vãn Ca chứ.
Suýt chút nữa đánh cho Thẩm Phong ói hết cả bữa tối.
Vừa đi vừa cãi nhau ầm ĩ, Thẩm Phong cõng Giang Vãn Vãn đến một quán net nhỏ khá vắng vẻ.
Đây là "chốn quen" mà anh thường lui tới cùng Giang Vãn Vãn.
Trước kia, khi Giang Vãn Vãn chưa làm minh tinh, không biết bao nhiêu lần cô đã nửa đêm lôi Thẩm Phong trèo tường trường Trung Hải, đến đây chơi net.
Đẩy cánh cửa gỗ đã cũ kỹ của quán net, Giang Vãn Vãn nhảy xuống khỏi lưng Thẩm Phong, hào hứng nói "Chú Vương, chúng cháu đến chơi net đây "
Nói ra rồi, cô mới thấy bồi hồi.
Kiếp trước, sau khi Thẩm Phong gặp chuyện, cô chưa từng quay lại quán net này lần nào.
Tính ra, cô đã mười năm không đến đây.
Bên trong quán net rất yên tĩnh, chỉ có lác đác vài người đang chơi, giọng nói của cô vang lên khiến mọi người đều nhìn về phía này.
Giang Vãn Vãn chợt nhận ra mình hình như quên đeo khẩu trang.
Cô đang định che mặt để tránh bị nhận ra thì Thẩm Phong nghiêng người sang, che chắn cô khỏi ánh mắt của những người khác.
Trước quầy, một ông lão đầu trọc đang ăn bánh bao hấp.
Ông chính là chú Vương mà Giang Vãn Vãn vừa gọi, chủ quán net.
Chú Vương vừa ăn bánh bao vừa nhìn Giang Vãn Vãn và Thẩm Phong, bỗng cười khà khà.
"Lâu lắm rồi hai đứa không đến. Nghe nói thằng nhóc này cũng muốn làm minh tinh à?"
Dù đã lớn tuổi nhưng vì làm trong lĩnh vực mạng nên ông cũng nắm bắt được kha khá tin tức trên mạng.
Thẩm Phong cười cười không đáp lại, chỉ nói "Chỗ cũ ạ, mở hai máy. Lấy thêm hai chai Bắc Băng Dương lạnh."
"Được rồi."
Chú Vương thao tác trên máy tính, lấy nước cho hai người, cũng không cần chứng minh thư, chỉ ra hiệu cho họ lên chơi.
Ngồi vào máy tính, Thẩm Phong định hỏi Giang Vãn Vãn muốn chơi gì.
Nhưng quay lại thì thấy Giang Vãn Vãn đang nhìn mình, vành mắt hình như hơi đỏ hoe.
Thẩm Phong giật mình "Vãn Vãn, sao vậy em?"
"Không... Không sao, chú Vương không dọn dẹp gì cả, nhiều bụi quá, bay vào mắt em rồi "
Giang Vãn Vãn dụi dụi mắt.
Thực ra, là vì nhìn thấy Thẩm Phong, cô nhớ lại kiếp trước.
/599
|