Trở Thành Hào Môn Đầy Quyền Lực

Chương 18

/735




Lỡ như Châu tiên sinh thật sự lòng dạ sắt đá, thà nhìn bà bị đánh chết cũng không ra tay giúp đỡ thì hậu quả thật khó lường.


Bởi vì ngày thường Thẩm Dũng chỉ đánh một mình bà.


Nhưng lần này Huệ Huệ lại chắn trước mặt bà, người đầu tiên bị Thẩm Dũng làm bị thương rất có thể chính là Huệ Huệ 


May mà Châu tiên sinh ra tay, kế hoạch mạo hiểm của Tú Phân đã thành công.


Tốn bao nhiêu công sức như vậy, cuối cùng cũng có thể đưa cả hai đứa con đi, kết quả hóa ra ngay từ đầu Thiên Ân đã không định đi?


Vậy sao con bé không nói sớm 


Cứ nói thẳng suy nghĩ thật của mình là được, bà cũng đâu có ép buộc.


Bây giờ nghĩ lại, sao Tú Phân không nhận ra được chứ.


Thiên Ân không chỉ muốn ở lại, mà còn muốn nhận được sự áy náy và đồng tình của tất cả mọi người.


Bà biết con gái lớn của mình xưa nay lanh lợi, tính toán với bà thì cũng chẳng sao, đằng này đến cả đứa em gái ốm yếu của mình mà nó cũng tính kế...


Tú Phân lạnh toát cả người, cảm nhận sâu sắc rằng đứa con gái này thực sự đã khôn khéo quá mức rồi 


"Thiên Ân, con làm mẹ quá thất vọng rồi." Tú Phân lắc đầu, nói  "Nếu con đã có chủ kiến như vậy, mẹ cũng không ép con nữa. Sau này con chỉ có một mình, tự chăm sóc bản thân cho tốt."


Nói xong, Tú Phân không nhìn Thẩm Thiên Ân nữa, kéo tay Thẩm Huệ Huệ nói  "Huệ Huệ, đi thôi."


Thẩm Huệ Huệ vẫn còn đang hóng chuyện xem kịch, cứ thế bị dẫn ra khỏi cổng lớn, nhét mạnh vào trong xe hơi.


Sau khi Thẩm Huệ Huệ ngồi yên, Tú Phân cũng ngồi vào xe. Hai người họ ngồi ở hàng ghế sau, còn Châu tiên sinh thì ngồi ở ghế lái lái xe.


Tiếng "ầm ầm" vang vọng, sau một trận sấm chớp vang trời, cuối cùng mưa lớn cũng trút xuống.


Dân trong thôn đang vây xem ở cổng nhà họ Thẩm vội vàng chạy vào dưới mái hiên trú mưa, ngoài cửa trống ra một khoảng đất rộng, vừa lúc thuận tiện cho Châu tiên sinh quay đầu xe.


Trong lúc đó, Thẩm Thiên Ân chậm rãi bước ra.


Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao, Thẩm Thiên Ân biết dân trong thôn đang nghĩ gì, cũng biết Tú Phân nghĩ về cô ta như thế nào.


Tiếc thay, Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ không hề biết thứ đang chờ đợi họ sẽ là gì.




Tuy thôn Phúc Thủy nghèo khó, nhưng chỉ có Thẩm Dũng là kẻ xấu ở đây.


Đa phần những người dân còn lại đều lương thiện chất phác, chưa bao giờ coi thường người khác.


Hào môn thì lại khác.


Bọn họ có tiền, có quyền, ai nấy đều là tầng lớp thượng lưụ


Nhìn hạng người quê mùa từ nông thôn lên như bọn họ chẳng khác gì nhìn chó hoang.


Thẩm Thiên Ân đã nếm trải đủ mọi đau khổ. Cho dù có chết, cô ta cũng không muốn lại phải đi theo Tú Phân quay về một cách thảm hại như vậy vào lúc này.


Nghĩ đến ánh mắt Tú Phân nhìn mình lần cuối trước khi đi, Thẩm Thiên Ân không kìm được siết chặt nắm đấm.


Cả kiếp trước và kiếp này cộng lại, suốt hai kiếp người, đây vẫn là lần đầu tiên cô ta thấy Tú Phân lộ ra vẻ mặt như vậy.


Ánh mắt thất vọng tột cùng đó gần như đâm nhói vào lòng Thẩm Thiên Ân.


Nhưng cô ta sẽ không hối hận về quyết định của mình.


Kẻ tỉnh táo giữa đám đông, mãi mãi là kẻ cô đơn và lạc loài.




/735

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status