Do cách thiết kế nhà ở, phòng ngủ ở nơi này ngập ánh nắng mặt trời, Trâu Niệm nằm cuộn mình trên giường, cô mặc đồ ngủ mà hồi trước để trong nhà Hướng Dương, nắng chiếu ấm cả người cô, thậm chí có hơi nóng lên. Cô không bật điều hòa, chỉ mở cửa sổ, mà không có ngọn gió nào thổi vào.
Sau khi uống thuốc tránh thai, Trâu Niệm uống ngụm nước đá lạnh, uống thuốc được một lúc, cảm giác trong người không thoải mái lắm, chắc hẳn là do bụng trống không, với cả từ sáng đến trưa bản thân cô chưa ăn cơm.
Cô trằn trọc một lúc, không ngủ được.
Trâu Niệm cúi đầu nhìn cơ thể dưới lớp áo ngủ, từ cổ đến ngực cô, thậm chí mạn sườn đều có dấu hôn xanh tím, chỗ nào cũng có chi chít dấu vết mập mờ. Lúc tắm trong nhà tắm, Trâu Niệm thấy giữa hai chân mình có dấu màu xanh tím do xoa bóp mạnh, cô hít sâu một hơi và nhíu mày.
Không ai ôm ý định thủ thân như ngọc cho gã đàn ông có vô số phụ nữ như Tô Chính Đông, không đáng. Người duy nhất cô từng yêu thì đã chia tay từ hồi năm ba đại học.
Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, nhưng Trâu Niệm lại khá khổ sở, cô không ngờ mình lại mất lần đầu như thế, mới quen Nguyễn Duật Nghiêu được vài ngày thôi mà Hơn nữa anh còn là người đàn ông đã có vợ
Di động vang lên.
Trâu Niệm vươn tay lấy và nghe “Sao thế Dương Dương?”
“Tô Chính Đông đang tìm em khắp nơi, tới chỗ chị đòi người mà hung dữ lắm Anh ta điên hả trời? Mẹ nó dòng cái thứ đã ngɵạı tình còn làm Tô Tư mang thai, suýt nữa chị gầm lên với anh ta rồi ”
Trâu Niệm ngồi dậy, đau đầu “Đừng để ý đến anh ta.”
“Dù sao cũng phải giải quyết chứ Anh ta nghi ngờ em với Nguyễn Duật Nghiêu làm chuyện có lỗi với anh ta.” Hướng Dương nói cho Trâu Niệm nghe.
“Dạ em biết rồi, em ở đây ngủ một giấc đã, tối nay về nhà họ Tô em sẽ nói chuyện rõ ràng với anh ta.” Trâu Niệm nói vài câu với Hướng Dương rồi cúp máy.
Tập đoàn Nguyễn thị.
Tô Chính Đông đi thẳng vào tận trong, dáng điệu kiêu ngạo coi trời như vung này, nhân viên công ty biết anh ta là ai nên không dám cản.
Trong thang máy, nhân viên của Nguyễn thị khẩn cấp thông báo cho trợ lý Đổng. Mọi khi nhân viên cũng không biết Nguyễn Duật Nghiêu chịu gặp người này hay không, sợ chọc Tổng giám đốc tức giận, đành căng da đầu ra hỏi.
Trợ lý Đổng xin ý kiến cấp trên, sau đó nói với nhân viên cấp dưới rằng có thể cho người nọ lên.
Tô Chính Đông nhanh chân đến tầng thượng, lạnh lùng liếc xéo cô trợ lý họ Đổng, tự tay đẩy cửa phòng làm việc của Nguyễn Duật Nghiêụ
Nguyễn Duật Nghiêu ngẩng đầu, gương mặt anh cực kỳ đẹp trai.
“Từ hôm qua đến giờ, anh có liên lạc với Trâu Niệm không? Nói đúng hơn là, anh có gặp vợ tôi không?” Tô Chính Đông chống tay lên bàn làm việc của đối phương, hai hàng lông mày nhíu lại sát sao, anh ta hỏi Nguyễn Duật Nghiêụ
“Anh tìm tôi để đòi vợ à?” Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày, tỏ vẻ nghiền ngẫm, nhìn Tô Chính Đông với ánh mắt thâm sâu “Tìm vợ mà tìm đến tận chỗ tôi, ngày thường hai vợ chồng anh không liên lạc với nhau à?”
Giờ phút này, Nguyễn Duật Nghiêu vẫn còn đang kinh ngạc, không ngờ đêm hôm qua là lần đầu của Trâu Niệm, sớm biết vậy thì mình đã nhẹ tay rồi.
|
/967
|

