Tổng Tài Lạnh Lùng Thích Tăng Ca Với Vợ

Chương 25

/967



Vợ của Nguyễn Duật Nghiêu vẫn đang nhìn vào điện thoại, nghịch nghịch vài cái rồi ngẩng đầu mỉm cười nói với Trâu Niệm  "Xin lỗi, tôi ra ngoài gọi một cuộc điện thoại, sẽ quay lại ngay."


Trâu Niệm mỉm cười đáp lại.


Trác Địch đi đến phía sau Nguyễn Duật Nghiêu, cô ta chồm lên bờ vai rộng rãi của Nguyễn Duật Nghiêu, nhẹ nhàng nói  "Anh trò chuyện với cô Trâu trước, em đi một lát sẽ quay lại ngay."


Sau khi Trác Địch bước ra ngoài, Trâu Niệm hỏi  "Nguyễn tiên sinh, cô Trác tìm tôi đến đây có việc gì à?"


Nguyễn Duật Nghiêu cau mày, nghiêm túc nhìn Trâu Niệm  "Tôi không biết tại sao cô ấy khăng khăng muốn gặp cô, có lẽ cô ấy muốn biết cô trông như thế nào..."


Trâu Niệm ghe xong câu này thì càng đứng ngồi không yên.


"Cô Trâu thấy khó xử sao?" Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày.


"Sao không khó xử được chứ " Trâu Niệm khẽ cười, thành thật nói  "Nguyễn Tổng nói vợ anh anh muốn gặp tôi, tôi sợ đến mức suýt đánh rơi điện thoại xuống đất đấy."


Nguyễn Duật Nghiêu mỉm cười nhìn chằm chằm Trâu Niệm  "Có gì đâu, vợ lớn vợ bé gặp nhau, cô sợ cái gì?"


"..."


Trâu Niệm không nói nên lời, vợ lớn vợ bé là thế nào?


Nguyễn Duật Nghiêu luôn nói chuyện với cô theo kiểu như vậy, Trâu Niệm cảm thấy nếu để vợ anh là Trác Địch nghe thấy thì có thể sẽ làm lớn chuyện 


Trác Địch đã quay trở lại.


"Là mẹ gọi đến, em nói chúng ta không về nhà ăn cơm." Trác Địch nói với Nguyễn Duật Nghiêụ


Trong ba người, chỉ có Trâu Niệm im lặng, vợ chồng Nguyễn Duật Nghiêu vẫn trò chuyện với nhaụ


Thức ăn đã nhanh chóng được dọn lên.


"Cô Trâu, nếu việc hợp tác giữa Hồng Viễn và Tập đoàn Nguyễn Thị có gặp khó khăn gì cô cứ trực tiếp tìm tôi và Duật Nghiêu là được, liên lạc với mấy người phía dưới chậm lắm." Trác Địch dịu dàng cười nói.


"Cám ơn..." Trâu Niệm chưa từng gặp người phụ nữ như Trác Địch, cô ta thật sự rộng lượng hay là đang giả vờ?


Trâu Niệm liếc nhìn Nguyễn Duật Nghiêu, nhưng vẻ mặt Nguyễn Duật Nghiêu vẫn như bình thường.


Bàn tay ngọc ngà của Trác Địch nâng ly lên, quay sang nhìn Nguyễn Duật Nghiêu  "Duật Nghiêu, em và cô Trâu mời anh một ly?"


Trâu Niệm sững người, câu nói này có ý nghĩa gì...




 


Nguyễn Duật Nghiêu nhìn thẳng vào mặt vợ mình  "Được   "


"Cô Trâu, mời anh ấy ly này, sau này trong công việc có gì cần Duật Nghiêu bảo vệ cô, anh ấy rất biết thương hoa tiếc ngọc..." Trác Địch đột nhiên nói.


Câu đầu tiên của Trác Địch hơi ẩn chứa ý ghen tuông.


Trâu Niệm không thể không nâng ly.


Ba người cùng đứng dậy cụng ly rồi uống, mỗi người mang theo một suy nghĩ riêng.


Trác Địch ngồi xuống, một lúc sau lại nói  "Cô Trâu, cô có thể cùng tôi đi vệ sinh được không?"


"Được..." Trâu Niệm gật đầụ


Khi đi ra ngoài, Trâu Niệm đi theo phía sau, cô quay đầu nhìn Nguyễn Duật Nghiêu, anh không nhìn cô, có vẻ như đang tập trung suy nghĩ điều gì đó.


Trâu Niệm nghĩ rằng Trác Địch gọi cô ra ngoài như vậy chắc chắn có điều gì đó muốn nói.


Đột nhiên, Trâu Niệm nghe thấy có người gọi mình  "Đây chẳng phải là cô Trâu của công ty Hồng Viễn sao "


Trâu Niệm quay đầu lại, cánh cửa phòng bên cạnh đang mở ra, Trâu Niệm quen biết với người đàn ông trung niên đang nói chuyện, họ từng hợp tác với nhau trước đây.




/967

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status