Tổng Tài Lạnh Lùng Thích Tăng Ca Với Vợ

Chương 18

/967



Trâu Niệm nói lý lẽ với anh  "Nguyễn tiên sinh, tôi không giống anh, với thân phận của anh sẽ không ai dám nói xấu anh cả  Anh đã quen bị những tin tức này đeo bám  Nhưng tôi là một công dân bình thường, tôi có gia đình, bị điều tiếng như vậy thì tôi làm sao giải thích với gia đình tôi đây? Anh không đứng ra giải thích thì thôi mà còn đổ thêm dầu vào lửa ở trước mặt chồng tôi. Vừa rồi khi tôi ra khỏi công ty của anh, nhân viên của công ty anh đã bàn tán nói là tôi đã ngủ với anh mới có được hợp đồng này. Thật là đảo điên sự thật "


Khi Trâu Niệm nói ra lời này cô đã đỏ mặt, cô đã quen với những quy định bất thành văn ở chốn công sở, nhưng cô vẫn chưa từng phải trải qua nó 


Cô dùng từ "ngủ với anh" là muốn để cho người đàn ông này biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, và ảnh hưởng nặng nề như thế nào 


Nguyễn Duật Nghiêu búng tàn thuốc, ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Trâu Niệm và nói đùa  "Cô Trâu cho rằng họ đảo điên sự thật, bài báo cáo đã khiến cô thiệt thòi, sao cô không ngủ với tôi một đêm... bài báo đó sẽ trở thành sự thật, có lẽ tâm lý cô sẽ được cân bằng hơn..."


"Đồ bỉ ổi   "


Khuôn mặt nhỏ của Trâu Niệm tức giận đỏ bừng 


Cô đưa tay muốn mở cửa bước xuống xe, lúc này Nguyễn Duật Nghiêu lại đưa tay ra nắm lấy cổ tay cô  "Nói đùa thôi."


Trâu Niệm khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn đôi bàn tay đang nắm lấy cổ tay mình của người đàn ông, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, chiếc nhẫn cưới có kiểu dáng đơn giản, rất hợp với kiểu đàn ông như anh.




 


Trâu Niệm mím môi nhẫn nhịn, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, việc cần phải giải quyết bây giờ chính là bài báo trên tạp chí, nếu không giải thích... cô sẽ không thể tiếp tục làm việc được nữa.


Làm thế nào để có thể giữ bình tĩnh giữa những lời điều tiếng? Trâu Niệm không làm được, hơn nữa ánh mắt của mọi người đều xem cô như một người phụ nữ bừa bãi.


Cô ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của Nguyễn Duật Nghiêu, anh đã nghiêm túc nhìn Trâu Niệm, không còn vẻ ngả ngớn như lúc nãy mà lại rất nghiêm túc, điều này khiến cơn giận của Trâu Niệm biến mất một nửa, có lẽ những lời anh vừa nói chỉ là nói đùa.


"Nguyễn tiên sinh, nếu được thì xin anh hãy giúp tôi chuyện bên giới truyền thông. Tôi là một người bình thường tôi không thể... tôi còn phải tiếp tục sống và làm việc... tôi..."


Trâu Niệm kể ra những khó khăn của mình, Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu thấu hiểu  "Cô không cần lo, ngày mốt tôi được mời tham dự một sự kiện, ngày đó tôi sẽ sắp xếp làm rõ mọi việc."


"Cám ơn anh..." Trâu Niệm thở phào nhẹ nhõm.


Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu, dùng ngón tay xoa xoa lông mày rồi nói  "Tôi sẽ đưa cô đến ngã tư tiếp theo."


Trâu Niệm gật đầụ


Nguyễn Duật Nghiêu khởi động xe, cô xuống xe ở ngã tư tiếp theo sẽ dễ bắt taxi.


Trâu Niệm trở về Hồng Viễn, cô ngồi ở vị trí làm việc của mình, không có hứng thú làm việc, cô đang suy nghĩ ngày mốt Nguyễn Duật Nghiêu sẽ giải thích chuyện này thế nào khi tham gia sự kiện?


Trong lúc lơ đãng, Trâu Niệm không để ý thấy cửa văn phòng từ xa đã mở ra, Tô Tư ra ngoài không lâu đã quay lại, sau đó lén lút đi vào nhà vệ sinh.




/967

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status