*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: OnlyU
Toàn bộ địa phủ, ngoại trừ Địa Tạng Vương còn có thể nói một câu thì có thể nói Bát gia là độc đoán.
Quỷ Vương ngủ say nhiều năm, một mình Phạm Lam quản lý địa phủ, trong mắt hắn, Thập Điện Diêm La cũng nhập giới tử trần ai, căn bản không ai dám lớn tiếng với hắn chứ đừng nói là phản bác.
Âm sai cười khan, y là tiểu thần Bát gia đề bạt, chỉ có thể kiên trì nói ra.
Cũng may Phạm Lam không nói gì thêm, cũng không có ý trách tội y mà đi thẳng về phía trước.
Mười tám tầng địa ngục, mỗi tầng đều có một vị phán quan ra nghênh tiếp, một mực cung kính đi theo bên phải, thận trọng giải thích tình huống quỷ hồn thụ hình và mãn hạn đầu thai.
Phạm Lam khẽ gật đầu nhưng không nói lời nào, phán quan nhìn âm sai, thấy y lắc đầu một cái, cũng không dám hỏi vị đại thần tôn quý đến nơi dơ bẩn này làm gì.
Hắn đích thân đến?
Chuyện xấu thì không chắc nhưng chuyện tốt thì chắc chắn là không có rồi đó. Đây là người mà chỉ cần hắng giọng một cái thôi cũng có thể khiến cả địa phủ chấn động. Trong lúc nhất thời, mọi người bất an nhìn Phạm Lam đi về phía trước.
Khi đến Huyết Trì Địa Ngục, tiếng kêu rên lên đến tận trời bỗng im bặt.
* Huyết Trì Địa Ngục: Dành cho kẻ giảo trá, không tôn trọng người khác, bất hiếu với cha mẹ. Tại tầng địa ngục này, tội nhân sẽ bị dìm trong bể máu. Ảnh: China Culture.

Âm sai lau mồ hôi lạnh, thầm nghĩ mấy người cũng biết sợ nữa hả, sao khi còn sống làm chuyện xấu lại không sợ đi?
Phạm Lam đi tới, dừng chân tại Huyết Trì Địa Ngục, bàn tay phải vươn ta khỏi ống tay áo. Âm sai phát hiện mục đích của hắn, sợ hãi kêu lên: “Bát gia!”
Y đứng phía trước, cẩn thận hỏi: “Có gì quái dị sao?”
Phạm Lam thu tay về, nhìn quỷ hồn trôi nổi trong ao máu, có một hơi thở không thể quan sát, so với lệ quỷ còn hung hơn.
Không phải thứ mà quỷ hồn bình thường có thể có.
“Phạm Lam.” Một giọng nói hơi trầm từ phía sau truyền đến, toàn bộ Huyết Trì Địa Ngục u ám và hôi thối lạnh lẽo giống như đột nhiên được ánh mặt trời ấm áp bao bọc.
Phạm Lam quay đầu lại, thấy một người đàn ông lững thững đi đến, tay cầm tràng hạt, tóc trắng như tuyết, trên trán có một dấu ấn màu đỏ, mặc áo cà sa vô cùng thanh tịch.
Đối phương vuốt cằm một cái.
Âm sai và phán quan đồng thời hành lễ: “Địa Tạng Bồ Tát.”
* Địa Tạng hay Địa Tạng Vương (
Edit: OnlyU
Toàn bộ địa phủ, ngoại trừ Địa Tạng Vương còn có thể nói một câu thì có thể nói Bát gia là độc đoán.
Quỷ Vương ngủ say nhiều năm, một mình Phạm Lam quản lý địa phủ, trong mắt hắn, Thập Điện Diêm La cũng nhập giới tử trần ai, căn bản không ai dám lớn tiếng với hắn chứ đừng nói là phản bác.
Âm sai cười khan, y là tiểu thần Bát gia đề bạt, chỉ có thể kiên trì nói ra.
Cũng may Phạm Lam không nói gì thêm, cũng không có ý trách tội y mà đi thẳng về phía trước.
Mười tám tầng địa ngục, mỗi tầng đều có một vị phán quan ra nghênh tiếp, một mực cung kính đi theo bên phải, thận trọng giải thích tình huống quỷ hồn thụ hình và mãn hạn đầu thai.
Phạm Lam khẽ gật đầu nhưng không nói lời nào, phán quan nhìn âm sai, thấy y lắc đầu một cái, cũng không dám hỏi vị đại thần tôn quý đến nơi dơ bẩn này làm gì.
Hắn đích thân đến?
Chuyện xấu thì không chắc nhưng chuyện tốt thì chắc chắn là không có rồi đó. Đây là người mà chỉ cần hắng giọng một cái thôi cũng có thể khiến cả địa phủ chấn động. Trong lúc nhất thời, mọi người bất an nhìn Phạm Lam đi về phía trước.
Khi đến Huyết Trì Địa Ngục, tiếng kêu rên lên đến tận trời bỗng im bặt.
* Huyết Trì Địa Ngục: Dành cho kẻ giảo trá, không tôn trọng người khác, bất hiếu với cha mẹ. Tại tầng địa ngục này, tội nhân sẽ bị dìm trong bể máu. Ảnh: China Culture.

Âm sai lau mồ hôi lạnh, thầm nghĩ mấy người cũng biết sợ nữa hả, sao khi còn sống làm chuyện xấu lại không sợ đi?
Phạm Lam đi tới, dừng chân tại Huyết Trì Địa Ngục, bàn tay phải vươn ta khỏi ống tay áo. Âm sai phát hiện mục đích của hắn, sợ hãi kêu lên: “Bát gia!”
Y đứng phía trước, cẩn thận hỏi: “Có gì quái dị sao?”
Phạm Lam thu tay về, nhìn quỷ hồn trôi nổi trong ao máu, có một hơi thở không thể quan sát, so với lệ quỷ còn hung hơn.
Không phải thứ mà quỷ hồn bình thường có thể có.
“Phạm Lam.” Một giọng nói hơi trầm từ phía sau truyền đến, toàn bộ Huyết Trì Địa Ngục u ám và hôi thối lạnh lẽo giống như đột nhiên được ánh mặt trời ấm áp bao bọc.
Phạm Lam quay đầu lại, thấy một người đàn ông lững thững đi đến, tay cầm tràng hạt, tóc trắng như tuyết, trên trán có một dấu ấn màu đỏ, mặc áo cà sa vô cùng thanh tịch.
Đối phương vuốt cằm một cái.
Âm sai và phán quan đồng thời hành lễ: “Địa Tạng Bồ Tát.”
* Địa Tạng hay Địa Tạng Vương (
/36
|