Phó Vũ Thần trợn mắt, trong mắt hiện lên chút kinh ngạc, dường như hắn thật sự không ngờ cô sẽ đưa ra yêu cầu này.
"Hiện giờ tôi là vợ trên danh nghĩa của anh, dù sao anh cũng thể nhìn tôi không có đồng nào, rơi vào đường cùng phải đi bán trang sức để sống chứ?" Tô Mộc mỉm cười nhìn hắn "Nếu để người ta gặp được, vậy cũng không tốt cho lắm, anh nói xem có phải không?"
Phó Vũ Thần nhìn cô với ánh mắt khinh thường không chút che giấụ Lúc trước cho cô một chiếc thẻ phụ, thì cô tỏ ra thanh cao trả lại thẻ cho hắn. Lúc đó hắn còn tưởng cô rất có cốt khí, hiện giờ có vẻ là vô cùng dối trá.
Tô Mộc không để ý vẻ khinh thường trong mắt hắn "Yên tâm, tiền đã sử dụng, chờ khi tôi kiếm được sẽ trả lại cho anh."
Phó Vũ Thần thờ ơ với lý do của cô, hắn đã gặp nhiều loại con gái dối trá như vậy rồi.
Hắn lấy ra một thẻ phụ từ trong ví, chính là chiếc mà lần trước hắn đã đưa cho cô.
Phó Vũ Thần còn muốn xem sau khi nhìn thấy thẻ này, liệu cô có cảm thấy xấu hổ không, nhưng hắn chắc chắn phải thất vọng rồi.
Tô Mộc thoải mái nhận lấy thẻ, bởi người không cần tấm thẻ này là nữ chính chứ không phải cô. Tô Mộc cô không ngu ngốc như vậy, có người cho không bạn tiền, sao lại không lấy, dù sao không dùng quá phí.
Huống chi thực sự không cần phải tiết kiệm tiền cho tên nam chính cặn bã này.
Tô Mộc chú ý tới ánh mắt hàm chứa thâm ý trên mặt Phó Vũ Thần.
Chậc chậc, thứ mà tên này muốn nhìn thấy, e là nhất định khiến hắn thất vọng rồi.
Cô không phải nữ chính ban đầu, sẽ không cảm thấy xấu hổ và gánh nặng.
Phó Vũ Thần trơ mắt nhìn cô ung dung cho thẻ vào trong tui, trên mặt còn mỉm cười thật tươi, hoàn toàn không thấy chút xấu hổ nào.
Cô gái này đúng là mặt dầy thật
Tô Mộc nhìn vẻ mặt tối sầm của người nào đó, cười tủm tỉm nói "Nhìn dáng vẻ đau lòng của anh kìa, tôi nói rồi, tôi sẽ trả lại. Yên tâm, tôi không tiêu nhiều lắm đâụ"
Phó Vũ Thần nghẹn lời.
Còn chưa chờ hắn kịp nói gì, cô đã cầm tờ giấy thỏa thuận rồi nhanh nhẹn rời đi.
Phó Vũ Thần hung hăng trừng theo bóng lưng của Tô Mộc.
Diễn xuất không biết là trùng hợp hay ông trời đã định sẵn.
Ở thế giới cũ, Tô Mộc cũng là một diễn viên, chính là loại diễn viên diễn chơi là chính.
Nhà họ Tô là danh gia vọng tộc, từ bé cô đã không thiếu tiền, cho nên cô làm diễn viên không phải vì kiếm tiền, mà là chơi, là để trải nghiệm trăm vị cuộc sống, chỉ vậy mà thôi.
Ở trong thế giới cũ, cô từng tham gia một bộ phim nghệ thuật, giành được giải thưởng ở đấu trường quốc tế, thậm chí còn khiến cô trở thành nữ diễn viên xuất sắc trẻ tuổi nhất. Chính từ khi đó trở đi, cô rời khỏi giới diễn viên.
Cho nên Tô Mộc tin rằng có thể giúp nữ chính ban đầu đạt được nguyện vọng trong khoảng thời gian ngắn nhất, mà cô thì có thể nhanh chóng quay về, rời khỏi thế giới trong sách kỳ quái này.
Tuy rằng cô đã đọc truyện rồi, nhưng những gì viết trong truyện là có hạn, cô nhất định phải tự mình nhanh chóng nắm giữ toàn bộ tình hình của giới giải trí, như vậy mới tiện cho mình làm việc.
Đêm khuya, trong phòng ngủ vẫn sáng đèn, Tô Mộc dụi mắt, duỗi phần lưng mệt mỏi. Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã mười hai giờ khuya.
Tô Mộc ngáp một cái, chuẩn bị tắm táp rồi đi ngủ.
Cô vào nhà tắm, cởi áo ngoài, đang chuẩn bị cởi đồ lót thì đôi mắt đang híp chợt mở to, chỉ thấy xung quanh nổi lên một tầng hơi nước mờ ảo. Trong sự mịt mờ đó, xuất hiện một lồng ngực to khỏe khoắn, dáng người với những mảng cơ bắp lộ rõ. Mỗi khối cơ chắc chắn mạnh mẽ, tràn ngập sức bùng phát. Bọt nước chảy dọc xuống theo cơ thể rắn chắc cường tráng, khiến người ta có cảm giác quyến rũ một cách khó tin.
Cô đưa mắt nhìn lên trên. Đó là một khuôn mặt tuấn tú vô song, đôi mắt ưng sắc bén chứa đầy khí phách, ngông cuồng và lại kiêu ngạo, hệt như dẫm mọi thứ trên trời đất này dưới lòng bàn chân.
Con ngươi màu đen sắc bén quét về phía cô, nhiệt độ không khí xung quanh lập tức tụt xuống, lạnh lẽo tới mức đầu óc Tô Mộc kịp thời tỉnh táo lại. Ngay khi người đàn ông đó đang định ra tay, Tô Mộc bứt người ra, đóng cửa, động tác cực kỳ nhanh nhẹn lưu loát.
/651
|