Thiếu Soái Cưng Chiều Cô Vợ Siêu Sao

Chương 13

/651


Tên cặn bã này về lúc nửa đêm nửa hôm, lại chạy tới phòng cô, chẳng lẽ định ra tay với cô ư?

Hừ hừ, tên cháu trai đó mà dám đụng vào cô, cô sẽ lập tức dạy cho hắn đạo làm người.

Tô Mộc ngồi trên giường, chờ Phó Vũ Thần đi ra.

Nhưng chờ mãi không thấy hắn ra ngoài.

Tính toán thời gian thì đã qua nửa tiếng. Đàn ông tắm táp gì mà lề mề chậm chạp thế không biết.

Tô Mộc đi tới trước cửa phòng tắm, hô lên với người bên trong  "Phó Vũ Thần, anh tắm xong chưa vậy?"

 

Bên trong không ai đáp lại.

"Ê ê ê, tôi đang hỏi anh đấy."

Vẫn không ai trả lời.

Tô Mộc vốn định giải quyết nhu cầu sinh lý, đợi nửa tiếng đã là nể mặt hắn lắm rồi, nếu hắn không ra, cô sẽ chạy vào đá hắn ra ngoài.

Tô Mộc mở cửa, trong phòng tắm trống rỗng, làm gì có bóng người nào. Điều kỳ lạ nhất là nền phòng tắm khô ráo.

Cô khẽ nhíu đôi mày liễu, nhìn chằm chằm phòng tắm trống không.

Chẳng lẽ vừa rồi là do cô nhìn thấy ảo giác? 

Tô Mộc không nghĩ nhiều về việc này, chỉ cho rằng mình còn ngái ngủ nên gặp ảo giác. Sau khi giải quyết nhu cầu sinh lý, cô tiếp tục đi ngủ.

Cùng lúc đó, trong một cấm địa tư nhân cách đó trăm dặm, nơi được núi xanh bao quanh, cây cối cổ thụ. Trong phòng tắm của phòng ngủ chính ở trong một trang viên cổ kính, Quân Tư Mặc nhìn chằm chằm cô gái đột ngột xuất hiện với ánh mắt lạnh lùng.

Khi anh vừa tiến lên thì người lập tức biến mất.

Trong đôi mắt đen như mực sâu thẳm của Quân Tư Mặc chợt lóe lên vẻ nguy hiểm. Trong phòng không có dấu vết nào để lại, hệt như đột nhiên xuất hiện rồi biến mất.

Ảo giác ư? 

Quân Tư Mặc nheo mắt lại, nhìn phòng tắm mờ hơi nước, bình tĩnh lấy khăn tắm ở bên cạnh khoác lên trên vai. 

Sáng sớm hôm sau, Tô Mộc nhàn nhã ăn xong bữa sáng, định tới tập đoàn Phó Thị tìm nam chính cặn bã. Nếu hắn không xuất hiện, cô đành phải chịu khó tới đó tìm mới được.

Ài, tất cả đều là để sớm ngày về nhà.

Tô Mộc ăn mặc xong, định bụng tự mình lái xe đi. Chỉ là cô còn chưa ra khỏi cửa nhà thì có khách tới.

Thím Trương gõ cửa phòng  "Thưa mợ, có khách tới."

"Ai tới vậy?"

"Là bà Tô." Thím Trương biết bà Tô không phải mẹ ruột của Tô Mộc nên đã gọi bà ta như vậy.

"À." Tô Mộc đáp lại với vẻ mặt thản nhiên.

Thím Trương thấy cô vẫn đủng đỉnh lựa chọn quần áo, bèn khẽ nhíu mày lại. Bà ta định nhắc nhở Tô Mộc một chút rằng sắc mặt của bà Tô không tốt cho lắm, bảo cô mau xuống dưới. Nhưng nhớ tới những lời kiêu căng ngạo mạn mà cô nói hôm qua, bà ta lại ngậm miệng lại.

Bà Tô trong phòng khách thì mặt mày đen sì, cứ tưởng con đĩ non kia sẽ nhanh chóng xuống đây gặp bà ta, nào ngờ chờ mãi không thấy đâụ

Thím Trương chú ý tới sắc mặt bà Tô sa sầm đáng sợ, trong lòng thầm nghĩ lát nữa mợ chắc chắn sẽ bị bà Tô dạy dỗ ngay thôi, mà như vậy cũng coi như giải mối bực bội của bà ta hôm qua.

Mười lăm phút sau, Tô Mộc chậm rãi đi xuống.

Bà Tô vừa nhìn thấy cô, cố nén sự kích động muốn chửi ầm lên, mà chỉ nói với ngữ khí không vui  "Cô còn biết xuống đây à."


/651

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status