Kỳ Nhi cản đường một chiếc xe đang chạy, chỉ kiếm vào người xa phu bảo hắn đưa Ngụy Vô Song đến Dược Thánh Các.
Ngụy đại ca ngày xưa vĩ ngạn như núi, hôm nay nằm ở đây, cả người đều là máu, cơ thể đầy vết thương như một món đồ gốm vỡ vụn, yếu đến nỗi chỉ cần chạm vào một cái sẽ tan ra. Tiểu Lâm hoảng hốt chạy đến dược phòng tìm thuốc, dược phòng ở rất xa, hắn vừa chạy vừa khóc, ngực không ngừng nói Ngụy đại ca không sao đâu, không sao đâu. Chạy đến nỗi đánh vỡ cả mấy hộp thuốc, nắm một viên thuốc còn dính nước mắt nhét vào miệng Ngụy Vô Song, nửa canh giờ sau Ngụy Vô Song tỉnh lại.
Ngụy đại ca ngày xưa vĩ ngạn như núi, hôm nay nằm ở đây, cả người đều là máu, cơ thể đầy vết thương như một món đồ gốm vỡ vụn, yếu đến nỗi chỉ cần chạm vào một cái sẽ tan ra. Tiểu Lâm hoảng hốt chạy đến dược phòng tìm thuốc, dược phòng ở rất xa, hắn vừa chạy vừa khóc, ngực không ngừng nói Ngụy đại ca không sao đâu, không sao đâu. Chạy đến nỗi đánh vỡ cả mấy hộp thuốc, nắm một viên thuốc còn dính nước mắt nhét vào miệng Ngụy Vô Song, nửa canh giờ sau Ngụy Vô Song tỉnh lại.
|
/98
|

