Siêu Ngọt! Sau Khi Được Bạn Trai Trúc Mã Chiều Chuộng
Chương 240 - Tại sao cậu không giấu luôn đi?
/241
|
Sau khi về nhà, Thẩm Chiêu Chiêu quyết tâm hỏi cho rõ ràng.
Nhưng sau đó, dù cô có hỏi thế nào, Thịnh Trử Ý cũng không chịu nói cho cô biết câu nói đó có nghĩa là gì.
Chẳng mấy chốc lại đến thứ Bảy.
Thẩm Chiêu Chiêu đến siêu thị trước khu dân cư mua đồ ăn, vừa đi ra thì gặp Diệp Vi An.
Cô đang định rời đi thì bị đối phương gọi lại.
"Thẩm Chiêu Chiêu, cậu cũng sống ở khu này đúng không?" Diệp Vi An đi thẳng vào vấn đề.
"Đúng vậy!" Thẩm Chiêu Chiêu quay lại nhìn đối phương. Bây giờ đã bị đối phương phát hiện, cô cũng không định tiếp tục giấu diếm nữa.
Nhưng giây tiếp theo, cô lại nghe thấy Diệp Vi An nói: "Vậy tại sao cậu không nói cho mọi người biết cậu sống ở nhà của Thịnh Trử Ý?"
Thẩm Chiêu Chiêu kinh ngạc nhìn đối phương.
Làm sao cô ta biết được chuyện này?
Ngay sau đó, cô nghĩ đến việc hai người sống trong cùng một khu dân cư, có lẽ đã bị cô ta bắt gặp lúc nào đó.
"Cậu nói đúng, đúng là tôi đang sống trong biệt thự của nhà họ Thịnh." Cô đáp. Cô không nói mình sống một mình với Thịnh Trử Ý, chỉ nói mình đang sống ở nhà họ Thịnh, để tránh việc có những tin đồn không hay sau này.
Diệp Vi An cũng không nghĩ rằng trong một căn biệt thự lớn như vậy chỉ có mỗi hai người họ sống cùng nhau.
Cô ta cho rằng Thẩm Chiêu Chiêu đang sống với cả gia đình của Thịnh Trử Ý.
"Nếu cậu đã quen biết Thịnh Trử Ý từ trước thì tại sao cậu lại giả vờ không quen biết cậu ấy?" Diệp Vi An hỏi cô.
Thẩm Chiêu Chiêu: "Đương nhiên là bởi vì anh ấy quá nổi tiếng ở trường, tôi sợ gây ra phiền toái không đáng có nên ngay từ đầu tôi đã giấu kín mối quan hệ của mình với anh ấy."
"Nếu đã vậy, tại sao cậu không giấu luôn đi?" Tại sao cậu lại cố tình thân thiết với người kia? Tại sao cứ phải bám lấy đối phương, khiến ai cũng nhận ra Thịnh Trử Ý đối xử rất đặc biệt với cậu?
"Người khác muốn làm gì thì đó là quyền tự do của họ."
Thẩm Chiêu Chiêu còn chưa kịp nghĩ ra cách trả lời thì đã nghe thấy một giọng nói vang lên: "Cô thân với người ta lắm sao? Tại sao người ta phải nói rõ cho cô biết?"
LattesTeam
Diệp Vi An ngẩng đầu, thấy Diệp Trăn xuất hiện trong khu dân cư, cô ta ngạc nhiên hỏi: "Sao chị lại ở đây?"
"Ồ, là tôi mời cậu ấy đến nhà chơi." Thẩm Chiêu Chiêu cười với Diệp Trăn, sau đó trả lời câu hỏi của Diệp Vi An.
Diệp Vi An lập tức nhìn cô: "Rõ ràng đó là nhà của Thịnh Trử Ý, cậu mời người khác đến nhà cậu ấy, cậu không sợ Thịnh Trử Ý sẽ tức giận sao?"
Lần trước cô gái này đã gõ cửa nhưng Thịnh Trử Ý còn không cho cô vào nhà.
Bây giờ, cô gái này lại dám dẫn người khác đến nhà của cậu ấy?
"Cô cũng nói rồi đó, đó là nhà của người khác, người khác có tức giận hay không cũng chẳng liên quan đến cô!" Diệp Trăn lạnh lùng nói.
Diệp Vi An nhìn về phía Thẩm Chiêu Chiêu, nói: "Tôi chỉ đang nghĩ cho cậu thôi. Dù sao cậu cũng đang sống nhờ ở nhà người ta, cậu nên có ý thức của người ở nhờ. Làm sao cậu có thể tùy tiện dẫn người ngoài vào mà không hỏi ý kiến chủ nhà chứ?"
"Sao cậu biết tôi không hỏi ý kiến chủ nhà?" Thẩm Chiêu Chiêu hỏi ngược lại.
Diệp Vi An: "Nếu không thì sao? Chẳng lẽ Thịnh Trử Ý đồng ý rồi?"
"Chính xác!" Thẩm Chiêu Chiêu gật đầu, "Cậu cũng nói mà, đấy là nhà của anh ấy, nếu anh ấy không gật đầu, tôi nào dám dẫn người ngoài vào nhà."
"Không thể nào!" Sắc mặt Diệp Vi An khó coi, gần như nghiến răng nói.
Nếu như ngay cả Diệp Trăn cũng có thể vào, thì tại sao cô ta lại không thể vào?
"Được thôi, cậu đã nói không thể thì cứ coi như là không thể đi!" Thẩm Chiêu Chiêu chẳng buồn giải thích, cô quay sang nói với Diệp Trăn: "Chúng ta đi thôi! Tớ dẫn cậu đi tham quan nơi tớ ở."
"Được!"
Diệp Vi An nhìn hai người cùng nhau bước vào biệt thự của Thịnh Trử Ý.
Khuôn mặt cô ta âm trầm như nước.
Tại sao?
Tại sao cô ta đã chủ động bày tỏ thiện ý, vậy mà cô gái kia lại nhắm mắt làm ngơ?
Rõ ràng cô ta là người quen biết Thẩm Chiêu Chiêu trước, nhưng bây giờ, cô lại cùng Diệp Trăn đối đầu với mình.
Thật đáng ghét!
Nhưng sau đó, dù cô có hỏi thế nào, Thịnh Trử Ý cũng không chịu nói cho cô biết câu nói đó có nghĩa là gì.
Chẳng mấy chốc lại đến thứ Bảy.
Thẩm Chiêu Chiêu đến siêu thị trước khu dân cư mua đồ ăn, vừa đi ra thì gặp Diệp Vi An.
Cô đang định rời đi thì bị đối phương gọi lại.
"Thẩm Chiêu Chiêu, cậu cũng sống ở khu này đúng không?" Diệp Vi An đi thẳng vào vấn đề.
"Đúng vậy!" Thẩm Chiêu Chiêu quay lại nhìn đối phương. Bây giờ đã bị đối phương phát hiện, cô cũng không định tiếp tục giấu diếm nữa.
Nhưng giây tiếp theo, cô lại nghe thấy Diệp Vi An nói: "Vậy tại sao cậu không nói cho mọi người biết cậu sống ở nhà của Thịnh Trử Ý?"
Thẩm Chiêu Chiêu kinh ngạc nhìn đối phương.
Làm sao cô ta biết được chuyện này?
Ngay sau đó, cô nghĩ đến việc hai người sống trong cùng một khu dân cư, có lẽ đã bị cô ta bắt gặp lúc nào đó.
"Cậu nói đúng, đúng là tôi đang sống trong biệt thự của nhà họ Thịnh." Cô đáp. Cô không nói mình sống một mình với Thịnh Trử Ý, chỉ nói mình đang sống ở nhà họ Thịnh, để tránh việc có những tin đồn không hay sau này.
Diệp Vi An cũng không nghĩ rằng trong một căn biệt thự lớn như vậy chỉ có mỗi hai người họ sống cùng nhau.
Cô ta cho rằng Thẩm Chiêu Chiêu đang sống với cả gia đình của Thịnh Trử Ý.
"Nếu cậu đã quen biết Thịnh Trử Ý từ trước thì tại sao cậu lại giả vờ không quen biết cậu ấy?" Diệp Vi An hỏi cô.
Thẩm Chiêu Chiêu: "Đương nhiên là bởi vì anh ấy quá nổi tiếng ở trường, tôi sợ gây ra phiền toái không đáng có nên ngay từ đầu tôi đã giấu kín mối quan hệ của mình với anh ấy."
"Nếu đã vậy, tại sao cậu không giấu luôn đi?" Tại sao cậu lại cố tình thân thiết với người kia? Tại sao cứ phải bám lấy đối phương, khiến ai cũng nhận ra Thịnh Trử Ý đối xử rất đặc biệt với cậu?
"Người khác muốn làm gì thì đó là quyền tự do của họ."
Thẩm Chiêu Chiêu còn chưa kịp nghĩ ra cách trả lời thì đã nghe thấy một giọng nói vang lên: "Cô thân với người ta lắm sao? Tại sao người ta phải nói rõ cho cô biết?"
LattesTeam
Diệp Vi An ngẩng đầu, thấy Diệp Trăn xuất hiện trong khu dân cư, cô ta ngạc nhiên hỏi: "Sao chị lại ở đây?"
"Ồ, là tôi mời cậu ấy đến nhà chơi." Thẩm Chiêu Chiêu cười với Diệp Trăn, sau đó trả lời câu hỏi của Diệp Vi An.
Diệp Vi An lập tức nhìn cô: "Rõ ràng đó là nhà của Thịnh Trử Ý, cậu mời người khác đến nhà cậu ấy, cậu không sợ Thịnh Trử Ý sẽ tức giận sao?"
Lần trước cô gái này đã gõ cửa nhưng Thịnh Trử Ý còn không cho cô vào nhà.
Bây giờ, cô gái này lại dám dẫn người khác đến nhà của cậu ấy?
"Cô cũng nói rồi đó, đó là nhà của người khác, người khác có tức giận hay không cũng chẳng liên quan đến cô!" Diệp Trăn lạnh lùng nói.
Diệp Vi An nhìn về phía Thẩm Chiêu Chiêu, nói: "Tôi chỉ đang nghĩ cho cậu thôi. Dù sao cậu cũng đang sống nhờ ở nhà người ta, cậu nên có ý thức của người ở nhờ. Làm sao cậu có thể tùy tiện dẫn người ngoài vào mà không hỏi ý kiến chủ nhà chứ?"
"Sao cậu biết tôi không hỏi ý kiến chủ nhà?" Thẩm Chiêu Chiêu hỏi ngược lại.
Diệp Vi An: "Nếu không thì sao? Chẳng lẽ Thịnh Trử Ý đồng ý rồi?"
"Chính xác!" Thẩm Chiêu Chiêu gật đầu, "Cậu cũng nói mà, đấy là nhà của anh ấy, nếu anh ấy không gật đầu, tôi nào dám dẫn người ngoài vào nhà."
"Không thể nào!" Sắc mặt Diệp Vi An khó coi, gần như nghiến răng nói.
Nếu như ngay cả Diệp Trăn cũng có thể vào, thì tại sao cô ta lại không thể vào?
"Được thôi, cậu đã nói không thể thì cứ coi như là không thể đi!" Thẩm Chiêu Chiêu chẳng buồn giải thích, cô quay sang nói với Diệp Trăn: "Chúng ta đi thôi! Tớ dẫn cậu đi tham quan nơi tớ ở."
"Được!"
Diệp Vi An nhìn hai người cùng nhau bước vào biệt thự của Thịnh Trử Ý.
Khuôn mặt cô ta âm trầm như nước.
Tại sao?
Tại sao cô ta đã chủ động bày tỏ thiện ý, vậy mà cô gái kia lại nhắm mắt làm ngơ?
Rõ ràng cô ta là người quen biết Thẩm Chiêu Chiêu trước, nhưng bây giờ, cô lại cùng Diệp Trăn đối đầu với mình.
Thật đáng ghét!
/241
|