Sau Khi Tỉnh Lại, Tôi Muốn Ly Hôn

Chương 20

/727


Chúc Tâm lướt qua cốt truyện, nhớ lại trong cốt truyện gốc con gái mình đã phải chịu tội, đôi mày thanh tú nhíu lại.

Cô đột nhiên ngẩng đầu lên, lại thấy biểu cảm tủi thân và lo lắng của Đường Đường.

"Ba, mẹ con sẽ bị ngốc à?" Đường Đường hít mũi, đáng thương hỏi.

Khóe môi Giang Ngật vô thức cong lên, nhẹ nhàng véo má Đường Đường. 

 

Chúc Tâm nghiêm mặt  "Giang Ngật, anh mới ngốc."

Giang Ngật ...

Là con bé nói, sao lại mắng anh?

...

Trợ lý Trình giải thích rất lâu, cuối cùng mới khiến cô bé bừng tỉnh.

Đường Đường hiểu rồi, bất kể ai ngốc, mẹ bé cũng sẽ không ngốc.

Mẹ bé vừa mới mắng người, rất thông minh 

Dù Chúc Tâm cảm thấy tinh thần mình vẫn ổn nhưng sau một loạt các cuộc kiểm tra, dù không có chuyện gì cũng phải ngồi xuống thở dốc, huống chi cô lại là một bệnh nhân.

Chỉ mới tỉnh lại chưa được nửa ngày Chúc Tâm vẫn chưa hoàn hồn, đặc biệt là khi đối mặt với Đường Đường, cô không biết phải xử lý thế nào.

Cô và đứa bé này thực sự không thân thiết nhưng đứa trẻ lại do cô sinh ra, giữa họ dường như có một sợi dây liên kết tình cảm rất kỳ diệụ

Hai mẹ con lớn nhỏ trông rất giống nhau, Đường Đường như một phiên bản thu nhỏ của Chúc Tâm, đôi bàn tay nhỏ bé của Đường Đường bám vào xe lăn, nhìn về phía người mẹ đã được bế trở lại giường bệnh, trông rất thích thú.

Hai mẹ con nhìn nhau chằm chằm, cố gắng bù đắp khoảng trống bốn năm qua.

Giang Ngật nói  "Bác sĩ bảo em nghỉ ngơi nhiều hơn."

Lời còn chưa dứt, anh đã thấy Chúc Tâm vẫy tay, vẻ vui vẻ tiễn khách.

"Tôi đã liên lạc với giáo sư Tần ở khoa não, tối nay ông ấy còn một cuộc họp, kết thúc sẽ đi chuyến bay đêm đến Bắc Thành. Sáng mai, giáo sư Tần sẽ hội chẩn với các chuyên gia của bệnh viện, nghiên cứu báo cáo kiểm tra của em." Anh tiếp tục nói.

"Biết rồi."

Giọng nói của Chúc Tâm trong trẻo dễ nghe, vừa nói vừa không rời mắt khỏi khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Đường Đường, hỏi  "Ngày mai con còn đến thăm mẹ không?"

"Đến chứ "

Chúc Tâm nhướng mày.

Đứa nhỏ thật chân thành, đôi mắt như sắp sáng bừng như bóng đèn.

Cô quen biết rất nhiều người nhưng chưa từng có ai thể hiện như thể... thích cô đến vậy.

"Mẹ ơi, con ngày nào cũng đến thăm mẹ " Đường Đường ưỡn ngực nhỏ, còn nghĩa khí kéo cả ba vào  "Khi ba không đi công tác, ngày nào cũng đến."

"Ngày nào?" Chúc Tâm ngẩn người.

"Ngày nào cũng đến " Đường Đường nghiêm túc nói.

Chúc Tâm liếc nhìn Giang Ngật.

Giang Ngật hoàn toàn không để ý đến cô, anh đang thì thầm với trợ lý Trình ở hành lang bên ngoài cửa.

"Giảm thêm năm phần trăm nữa thì soạn hợp đồng ký kết."

"Vâng, Giang tiên sinh, tôi sẽ liên lạc với Đỉnh Thịnh Quốc Tế ngay."

Trợ lý Trình bước nhanh hơn, đột nhiên quay lại hỏi  "Giang tiên sinh, Đường Đường bên này..."

"Một lát nữa tôi sẽ đưa con bé về."

"Vậy tôi đi trước." Trợ lý Trình nói xong, tiếng bước chân xa dần.


/727

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status