Rung Cảm Của Thanh Xuân

Chương 39 - Cô Gái Bên Cạnh Mục Hạo Nhiên.

/39


Lúc Trương Diễm Diễm tỉnh dậy, nhìn thấy Hạ Ngọc ở đây thì cũng có chút ngoài dự đoán. Vốn ban đầu cô cũng định liên lạc với Hạ Ngọc, thế nhưng vì Hạ Ngọc sống cùng khu với Mục Hạo Nhiên, mà cô tạm thời chưa có cách nào tiếp nhận được những chuyện đã xảy ra. Vậy nên cô chỉ đành tìm đến Dạ Khả Vân trước.

Đôi mắt vừa mới đỡ sưng của Trương Diễm Diễm lại bắt đầu đỏ lên, cô nàng mím môi, sụt sịt mũi, cơ hồ có thể rơi lệ bất cứ lúc nào.

Hạ Ngọc không đành lòng nhìn bạn mình như vậy, cô kéo chiếc ghế lại cạnh giường. Trên khuôn mặt bầu bĩnh cố ra vẻ chấn tĩnh, ngữ khí không nhanh không chậm hỏi cô.

"Diễm Diễm, nói mình nghe xem, rốt cuộc cậu đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Hạ Ngọc không nhắc đến thì thôi, cô vừa nhắc đến là tâm trạng của Trương Diễm Diễm bắt đầu có dấu hiệu trở tệ. Tựa như câu nói đó của Hạ Ngọc đã chạm tới công tắc nước mắt của Trương Diễm Diễm khiến cô rơi nước mắt không ngừng. Giống như tự nhận thấy bản thân như vậy không thích hợp, cũng như nhớ tới câu nói "khóc lóc không giải quyết được bất cứ vấn đề gì" nên Trương Diễm Diễm mím môi, cố gắng kìm lại tiếng nức nở, qua một hồi thì dừng hẳn. Đợi khi cảm xúc của mình trở lên ổn định Trương Diễm Diễm mới bắt đầu kể rõ đầu đuôi câu chuyện.

"Mình thấy Nhiên Nhiên đi với người khác. Là con gái. Mình không biết cô ta là ai, nhưng, nhưng mình cảm thấy cô ta rất quen giống như mình đã gặp cô ta ở đâu đó." - Vừa nói, Trương Diễm Diễm vừa nhíu mày giống như đang cố gắng lục lại kí ức của mình để tìm đến người đó.

"Ấn tượng mà cô ta mang lại cho mình...thật sự không tốt một chút nào. Các cậu có bao giờ lần đầu gặp một người nào đó mà ngay lập tức cảm thấy toàn thân người đó toát ra mùi nguy hiểm chưa. Cảm giác của mình chính là như vậy, cô ta khiến mình cảm thấy bất an."

"Chuyện sẽ không đơn giản như vậy đâu đúng không?" - Dạ Khả Vân hiểu rất rõ tính cách hai cô bạn của mình. Trương Diễm Diễm vốn không phải một người mù quáng trong tình yêu, ngược lại, cô nàng là một người cực kỳ lý trí. Một khi đã có lời giải thích cho nghi vấn trong lòng thì Trương Diễm Diễm sẽ không tiếp tục suy nghĩ lung tung nữa. Trừ phi...

Quả nhiên, lời vừa dứt thì Trương Diễm Diễm liền khó nhọc gật đầu, sau đó nước mắt lại bắt đầu thi nhau rơi xuống. Cô thật sự không muốn khóc một chút nào. Nhưng...xin thứ cho cô, trái tim cô đau quá, đau đến nghẹn thở, tựa như có hàng ngàn hàng vạn sợi dây đang xiết chặt lấy trái tim cô vậy. Làm cách nào cũng không đủ sức để nói ra câu nói tiếp theo. Tựa như đây là cách để trái tim Trương Diễm Diễm tự bảo vệ lấy chính nó vậy.

Hạ Ngọc nhìn Trương Diễm Diễm đang cúi người ôm lấy trái tim mình, đôi vai gầy run run kèm theo đó là tiếng nức nở đến nao lòng. Hạ Ngọc rút khăn giấy ở đầu giường, bàn tay nhỏ nhắn vòng tay ôm lấy Trương Diễm Diễm tựa vào người mình rồi giúp cô lau nước mắt. Dạ Khả Vân cũng di chuyển từ phía bên kia sang cạnh Hạ Ngọc, cô nàng cũng vòng tay ôm lấy Trương Diễm Diễm, vuốt ve tấm lưng ong, nhẹ như đang an ủi.

"Khóc đi, khóc cho nhẹ lòng, đừng nhịn, nhịn sẽ sinh bệnh" - Hạ Ngọc thấp giọng thủ thỉ cạnh tay Trương Diễm Diễm. Những lời này tựa như liều thuốc kích thích khiến Trương Diễm Diễm khóc lớn hơn. Đến nửa tiếng sau, khi cô đã khóc mệt rồi thì lại ngất đi. Trước khi cô nàng lịm đi có ngắt quãng nói một câu. (2)

"Anh ấy...đã...hôn cô ấy."

Hạ Ngọc và Dạ Khả Vân đỡ Trương Diễm Diễm nằm xuống giường, dém chăn đắp kín người cho Trương Diễm Diễm rồi đi nấu bữa trưa cho cô.



Buổi trưa Trương Diễm Diễm vẫn không tỉnh lại, cô ngủ một mạch tới sẩm tối mới dậy. Vậy nên, bữa trưa đó cũng thành bữa tối luôn.

Trong lúc chờ đợi Trương Diễm Diễm thức dậy ăn uống thì cả hai người Hạ Ngọc và Dạ Khả Vân cùng ngồi lại xem điện thoại của Trương Diễm Diễm. Đương nhiên, việc hai người xem điện thoại của Trương Diễm Diễm đã thông qua sự đồng ý của cô nàng. Chứ không, cho dù cả ba có thân thiết đến đâu thì cũng nên có sự tôn trọng quyền riêng tư của đối phương.

Cả hai mở danh mục ảnh trong máy Trương Diễm Diễm, hai bức ảnh đầu tiên ngay lập tức thu hút ánh mắt của hai người.

Ở bức ảnh đầu tiên, miễn cưỡng có thể coi là bình thường. Thế nhưng qua tới bức ảnh thứ hai, quả thật hành động của Mục Hạo Nhiên và người kia cũng quá đỗi thân mật rồi. Nếu nói hai người này không có quan hệ gì thì có chết Hạ Ngọc và Dạ Khả Vân cũng không tin.

Bức ảnh đầu tiên, Mục Hạo Nhiên để người kia khoác tay, một tay giúp cô ta xách đồ, đầu người đó còn tựa lên bả vai của Mục Hạo Nhiên, trông cả hai cứ như một cặp tình nhân đang đi dạo phố vậy.

Sang tới bức ảnh thứ hai là hình ảnh Mục Hạo Nhiên đang nghiêng đầu còn người kia thì nhón chân hôn lên má anh. Vẻ mặt của cô ta cực kỳ vui vẻ cứ như trẻ con được nhận quà vậy. Cả hai bức ảnh đều được chụp từ phía sau lưng. Riêng bức ảnh thứ 2 thì còn có thể nhìn được một góc mặt của cô gái kia nữa.

Nhìn tới bức ảnh thứ 2, cả hai người Hạ Ngọc và Dạ Khả Vân đều không hẹn mà cùng cau mày.

"Sao mình có cảm giác cô ta quen thế nhỉ?" - Dạ Khả Vân ngờ ngợ nghiêng đâu.

Hạ Ngọc nhìn sang cô bạn, khuôn mặt ra vẻ đồng tình.

"Đúng vậy, mình cũng thấy thế."

Hạ Ngọc chẹp miệng.

"Cơ mà...nhất thời không nhớ ra đã gặp cô ta ở đâu nữa.

Hạ Ngọc phóng to ảnh, nhìn kỹ khuôn mặt cô gái kia rồi nghiêm túc lục lại ký ức của bản thân. Hàng loạt khuôn mặt và cái tên khớp với khuôn mặt đó cứ lướt qua trong đầu cô, tựa như bộ não cô đang chơi trò nổ hũ. Khác ở chỗ, nổ hũ có ba ô ngẫu nhiên, còn trong đầu cô chỉ có hai ô ngẫu nhiên. Tới cuối cùng thì dừng lại ở khuôn mặt của người trên ảnh và khớp với nó là cái tên "Lãnh Uyển Nhi!".

/39

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status