Đơn ly hôn
“Quản gia Trác, đây là đơn ly hôn, tôi đã ký rồi, làm ơn chuyển nó cho Hoắc Lăng Trầm.
” Cô gái trẻ lấy hết can đảm, đặt tờ đơn trước mặt quản gia Trác.
Quản gia Trác lướt qua một lượt, nhìn thấy vài chữ, ông thở dài thườn thượt.
“Ôi! Nhã Tuyền, sao con ngốc thế? Ly hôn thì đi, dù sao con cũng đã ba năm không gặp thiếu gia rồi.
Sao lại còn chọn ra đi tay trắng?” Nhã Tuyền vẫn chỉ là một sinh viên đại học, không cha không mẹ, lúc này chọn ly hôn đã là không khôn ngoan rồi, sao lại còn ra đi tay trắng? Niên Nhã Tuyền ngượng ngùng gãi gãi sau gáy, không giấu giếm quản gia Trác, người đối xử với cô như con gái, “Con muốn...
bỏ học.
” Quản gia Trác ngạc nhiên, “Nhã Tuyền, sao tự nhiên lại muốn bỏ học? Có gặp khó khăn gì không?” “Không không, quản gia Trác đừng nghĩ nhiều, biết đấy, con...
không thích học, nên khô lãng phí thời gian.
” Thôi được rồi, bỏ học chỉ là cái quản gia Trác...
Lý do thực s muốn để lấp liếm với chỉ có cô mới biết.
Và, tính đến ngày mai, đúng ngày sinh nhật 21 tuổi của cô, họ đã kết tròn ba năm.
21 tuổi, cô còn nhỏ, không muốn cuộc hôn nhân hữu danh thực này làm lỡ dở cuộc đời mình.
Một người chồng chưa từng gặp mặt, cũng chẳng có gì đáng để lưu luyến, huống hồ lúc kết hôn, chỉ là do cha mẹ sắp đặt.
“Ôi! Xem ra con đã quyết định rồi, vậy được, hôm nay...
ngày mai ta sẽ đưa nó cho thiếu gia.
” “Cảm ơn quản gia Trác.
” Niên Nhã Tuyền thở phà nhẹ nhõm, nở một nụ cười đáng yêu.
Quản gia Trác đứng dậy, nói thêm một cách chân thành: “Nhã Tuyền, thiếu gia là người rất tốt, ta cảm thấy hai con rất hợp nhau, vì vậy, ta vẫn hy vọng con hãy suy nghĩ kỹ về chuyện này, nếu muốn đổi ý, cứ gọi điện cho ta bất cứ lúc nào.
” Hợp nhau? Khi đang dùng bữa ký kết hôn, Hoắc thiếu gia i tổng thống ở nước ngoài.
Bản thân anh ta không xuất hiện, mà giấy đăng ký kết hôn đã được làm xong.
Bức ảnh chụp chung của họ trên đó cũng là ảnh ghép.
Anh ta dùng ba năm để chứng minh rằng anh ta cũng không muốn cưới cô, hợp nhau thì có ích gì? Kéo suy nghĩ trở lại, Niên Nhã Tuyền hít sâu một hơi, “Tôi.
” đã nghĩ kỹ rồi, mấy chữ phía sau không nói ra, để không làm quản gia Trác lo lắng thêm, cô đổi thành: “Được.
” May 20 Cho đến chiều ngày hôm sau, quản gia Trác vẫn không nhận được điện thoại của Niên Nhã Tuyền.
Ông bất đắc dĩ lấy điện thoại thoại, “Thiếu gia, tôi có một gọi một số điện liệu cần cậu ký.
” “Tài liệu gì.
” Giọng người đàn ông lạnh nhạt.
Quản gia Trác do một chút, “Đơn ly hôn.
” “...
” Bàn tay đang xử lý tài liệu, dừng lại.
Ồ, anh ta còn có một người vợ.
Nếu không phải quản Trác nhắc nhở, anh ta cũng sẽ không nhớ ra.
“Đơn thỏa thuận để trong văn phòng của tôi, hai ngày nữa tôi sẽ về Việt Thành.
” “Vâng, thiếu gia.
”
Quán bar Đêm Xanh Việt Thành Màn đêm dần buông xuống, ngày càng nhiều na nữ thanh niên bước vào quán bar.
Phòng riêng Hàng chục chai bia, rượu trắng, rượ sâm panh và nhiều đồ ăn vặt bày bừa trên Niên Nhã Tuyền, người t ờng ngày được gọi là sinh nhật, hiếm hoi mặc ‘Niên ca, vì hôm nay một chiếc váy ren màu hồng nhạt siêu nữ tính, thật sự rất hiếm! Mấy người đều lấy điện thoại ra la hét đòi chụp cùng cô.
Khó khăn lắm mới thoát khỏi sự kìm kẹp của mấy cô gái cuồng tự sướng, Niên Nhã Tuyền vui vẻ cụng ly với hơn chục người bạn học.
Quà sinh nhật mọi người tặng, chất đầy một góc tường.
5 Hàn Huệ Minh hơi say ôm một người bạn cùng hát hò, miệng lớn tiếng hát, “Yêu hận chỉ trong khoảnh khắc, nâng ly đối nguyệt tình tựa trời...
” Giọng hát the thé đó khiến mấy cô gái đều 2 “Nào, nào, đừng hát nữa, cùng chơi trò chơi.
” Trịnh Hiểu Kha tính cách sảng khoái người đang hát.
tiếng gọi hai Trịnh Hiểu Kha là đại ca trong ký túc xá của Niên Nhã Tuyền, cái gọi là đại ca chính là người lớn tuổi nhất.
Sau khi cô ấy la lên một tiếng, phòng riêng cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Hơn chục nam nữ vây quanh hai chiếc bàn dài, mong chờ nhìn Trịnh Hiểu Bạn học Trịnh Hiểu Kha bình thường chơi giỏi nhất! “Thật hay thách!” Trịnh Hiểu Kha bí ẩn nói mấy chữ.
|
/2610
|

