Ý là định ra ngoài? Minh Khê có phần thất vọng, tay cầm tờ xét nghiệm thai nghén vô thức rụt lại, suy nghĩ một chút rồi không kìm được cất tiếng: Muộn rồi mà... Động tác thắt cà vạt của Phó Tư Yến khựng lại, anh vươn tay véo nhẹ vành tai mềm mại của cô, khẽ nhếch môi: Muốn thức cùng anh à? Khuôn mặt Minh Khê lập tức đỏ ửng, tim đập như trống, cô đang định nói gì đó thì người đàn ông đã rút tay về, nói: Ngoan, anh còn có việc, đừng chờ.
Sau đó quay người đi ra ngoài.
Phó Tư Yến.
Minh Khê đuổi theo gọi anh.
Phó Tư Yến quay đầu lại, đường nét quai hàm sắc sảo, ánh mắt nhìn thẳng về phía cô.
Sao vậy? Giọng anh mang theo hơi lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào, khiến không khí như lạnh đi vài phần.
Lồng ngực Minh Khê bỗng nghẹn lại, nhẹ giọng hỏi.
Ngày mai anh có thể đi cùng em thăm bà ngoại được không? Sức khỏe bà ngoại cô không tốt, cô muốn đưa anh đi để bà an lòng.
Mai rồi tính.
Phó Tư Yến không đồng ý, cũng chẳng từ chối, sau đó rời đi.
Tắm xong, Minh Khê trằn trọc không thể ngủ.
Cô đành xuống giường hâm cho mình một ly sữa nóng.
Trên màn hình điện thoại là tin tức giải trí được đẩy lên.
Cô vốn không quan tâm, định tắt đi thì ánh mắt chợt quét qua một cái tên quen thuộc, không nhịn được bấm vào xem.
#Nhà thiết kế nổi tiếng EV – Lâm Tuyết Vi trở về nước, cùng bạn trai bí ẩn xuất hiện tại sân bay# Trong ảnh, Lâm Tuyết Vi đội mũ bucket, người đàn ông đi cùng tuy chỉ là một bóng hình mờ nhạt, nhưng vóc dáng cao lớn nổi bật.
Minh Khê phóng to ảnh lên, đầu óc ong một tiếng.
Bóng lưng đó... chính là Phó Tư Yến! Thì ra, chiều nay anh đột ngột hủy cuộc họp... là để đi đón bạn gái cũ – Lâm Tuyết Vi? Tim Minh Khê lập tức như bị đá đè lên, tức nghẹn cả lòng ngực.
Tay cô run rẩy, không biết bấm nhầm thế nào lại gọi vào số của Phó Tư Yến.
Minh Khê cuống cuồng định ngắt máy, nhưng đầu bên kia lại vang lên một giọng nói.
Alo— Là giọng phụ nữ, dịu dàng vô cùng.
Minh Khê khựng lại một giây, lập tức ném điện thoại đi.
Ngay sau đó, dạ dày cô như bị khuấy đảo, cô không chịu nổi nữa mà lao vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
... Sáng hôm sau.
Minh Khê vẫn đến công ty đúng giờ.
Khi kết hôn chớp nhoáng xong, Phó Tư Yến từng mong cô ở nhà dưỡng thân, nhưng cô muốn tự mình kiếm sống.
Anh cũng chiều theo, chỉ là không cho cô đến nơi khác làm việc, bắt cô ở bên cạnh làm trợ lý nhỏ, chỉ phụ trách những việc pha trà rót nước.
Công việc quan trọng đều do trợ lý đặc biệt Chu Mục đảm nhận.
Trong công ty, ngoài Chu Mục ra thì không ai biết thân phận của Minh Khê.
Hơn nữa, Tổng giám đốc Phó trước nay chỉ tuyển nam trợ lý, hai năm qua chỉ có mình Minh Khê là nữ, nên mọi người đều đoán già đoán non rằng cô có mối quan hệ không rõ ràng với tổng giám đốc.
Thời gian trôi qua, thấy tổng giám đốc chẳng có biểu hiện đặc biệt gì với cô, mọi người lại càng khinh thường.
Lấy sắc đẹp để đổi lấy ân huệ, sao mà lâu dài được.
Lúc này, có đồng nghiệp đưa một tập tài liệu nhờ Minh Khê chuyển vào văn phòng tổng giám đốc.
Tối qua Phó Tư Yến không về, cô cũng cả đêm không ngủ.
/2129
|