Một Tiểu Yêu Nữ, Bốn Tên Sói Lớn

Chương 90 - không phải quái vật (2)

/150


Ở dưới lầu ngây người nửa giờ, cô mới cầm rượu đi từ từ lên nhà, đi vào đại sảnh thấy Mạc Hoa Khôi nằm hôn mê trên sô pha, vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu, nhìn lại hai vỏ chai rượu trên bàn, cô trợn mắt nhìn về phía Jack đang đứng nhìn bầu trời đêm, “Sao lại thế này?”

Nghe tiếng bất thình lình, Jack chậm rãi xoay người nhìn về phía cô, lại nhìn Mạc Hoa Khôi, giương giương khóe miệng, có điểm trào phúng nói, “Bị uống say.”

“Rượu này là từ đâu ra?” Cô đi đến bàn trà, để rượu lấy từ chỗ Âu Dương Kiện Vũ lên, chỉ chỉ hai vỏ chai rượu, ảo não hỏi.

“Nhà anh.”

“Nhà anh có rượu anh còn muốn em đi ra ngoài mua rượu?” Cô trong lòng thật là nóng, trừng lớn mắt nhìn sắc mặt có điểm cà lơ phất phơ của hắn.

“Nhà anh hai bình rượu này sợ không đủ.” Jack đúng lý hợp tình nói, vừa nói vừa ưu nhã đi đến trước mặt cô.

Thu Tiểu Quân kinh ngạc phát hiện, lúc này tư thế hắn đi thật bình thường, giống như trên người không có chút thương tích nào, “Anh…” Cô muốn hỏi hắn chuyện này là thế nào, nhưng suy nghĩ một chút lại ngậm miệng lại, làm bộ như chưa phát hiện ra chuyện gì.

Ngựa có lúc chậm chạp, người tự nhiên cũng có lúc tính toán sai.

Jack lần này sơ ý, hắn làm Mạc Hoa Khôi say gục xuống, xác định được buổi tối hôm nay cho dù mình không có mặt, Mạc Hoa Khôi cùng Thu Tiểu Quân cũng sẽ không làm ra việc thân mật gì, trong lòng hắn thật cao hứng, liền lơi lỏng ngụy trang.

“Em còn muốn hỏi cái gì?” Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt ngon miệng của cô, nhàn nhạt cười hỏi.

“Không hỏi cái gì, em định nói em muốn đi ngủ, mời anh trở về nhà mình nghỉ ngơi đi.”

Cô cười cười, kiệt lực tâm bình khí hòa nói.

Cô nói như vậy, da mặt hắn dày cũng hơi ngượng ngùng, suy nghĩ một chút, đạm cười nói, “Được, vậy em đi ngủ sớm một chút, vừa rồi cùng bạn trai em uống vài ly rượu, anh cũng muốn đi nghỉ.” Nói xong nện bước ưu nhã đi ra cửa.

Cô vẫn luôn chú ý bước chân bình thường ưu nhã của hắn, đợi hắn rời đi, cô quay lại nhìn Mạc Hoa Khôi hôn mê trên sô pha, vẻ mặt trầm tư đi đến ban công.

Trên mông hắn bị thương nghiêm trọng như vậy, tại sao hắn không ra vẻ nóng nảy chút nào? Trước khi ta rời đi hắn vẫn còn đi khập khiễng, như thế nào sau khi ta trở về hắn đã đi được bình thường? Chẳng lẽ ta rời đi chỉ có nửa giờ, thương thế trên mông hắn đã lành?

Đúng rồi, làn da hắn trắng như vậy, nhiệt độ cơ thể so với ta còn muốn thấp hơn, sức lực so với ta còn muốn mạnh hơn, mặc dù không phải quỷ cũng khẳng định nhất định là quái vật gì đó.

Jack, ngươi rốt cuộc là yêu nghiệt phương nào? Buổi tối hôm nay, ta nhất định phải đem thân phận của ngươi làm cho minh bạch, để ngày sau ngươi khỏi tính kế ta.

Đúng, chính là như vậy.

Chủ ý như vậy rồi, cô bước nhanh rời khỏi ban công, đi ngang qua đại sảnh, lơ đãng thấy được Mạc Hoa Khôi nằm trên sô pha, bước chân lúc này mới dừng lại.

Xét đến cùng, cô vẫn là người lương thiện, sợ hắn cứ ngủ như vậy trên sô pha sẽ bị cảm, cô đi đến sô pha dễ như trở bàn tay bế hắn lên, đem hắn đặt vào giường ngủ của mình, cởi áo ngoài và vớ, lấy khăn lông rửa mặt, đắp chăn lên cho hắn rồi mới rời đi.

Cô đi đến trước cửa phòng Jack.

Lúc này, cô không giống như trước kia ấn vang chuông cửa, niệm chú một câu, thần sắc nghiêm túc xuyên cửa mà đi vào.

Jack lúc này có lẽ đã ngủ, đi vào đại sảnh, cô không trông thấy hắn, lá gan cô lớn không ít, nghênh ngang đi xuyên qua nhà hắn.

Đi qua sô pha, cô vốn định cởi quần áo ẩn thân đi vào phòng ngủ xem hắn đã ngủ chưa, nhưng đột nhiên nghĩ tới cái gì, cô lại thay đổi lộ tuyến hướng về phòng bếp.

Vào bếp, cô mở tủ lạnh ra.

Quả nhiên cô thấy sữa chua chất đầy trong tủ, lấy một hộp ra nhìn trái nhìn phải, từ trên xuống dưới cũng không cảm thấy hộp sữa chua có gì dị thường. Cô không hiểu được Jack vì sao lại để ý đến đám sữa chua này như vậy, một hộp cũng không muốn cho mượn.

Suy nghĩ một hồi, cô cảm thấy nhất định bên trong sữa chua có vấn đề, lập tức xé mở hộp, vừa thấy cô liền trợn tròn mắt…

Ngay lúc này, Jack vô thanh vô tức xuất hiện ở cửa, nhìn đến cô trong tay cầm sữa chua, khuôn mặt trong nháy mắt tối sầm, khóe miệng âm trầm nói: “Hàng xóm thân ái, nửa đêm em không ngủ, lẻn vào phòng bếp của anh ăn trộm sữa chua, thật không có đạo đức nha?”

“Ách ~” Đột nhiên nghe thanh âm của hắn, cô khiếp sợ, sữa chua trong tay lập tức rơi xuống đất. Bị rớt xuống, toàn bộ sữa chua trong hộp tràn ra ngoài, làm gạch trắng trên sàn nhà lập tức nhiễm đỏ.

Cô cúi đầu xuống, nhìn mặt đất màu đỏ, chấn động nhìn lên hắn, “Đó không phải là sữa chua, tất cả những thứ này đều là máu người.” Không biết thế nào, thanh âm cô bắt đầu run run, “Jack, ngươi, ngươi nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc là người nào?”

Jack làm lơ không nhìn đến màu đỏ trên mặt đất mà cười thật ưu nhã, “Ha ha, em đã biết sữa chua trong hộp tất cả đều là máu người, còn hỏi anh là người nào sao?”

“Ngươi… Là trong truyền thuyết…… Quỷ hút máu?”

“Bạch Trục Nguyệt, em rất thông minh, đoán một lần là đã đoán đúng.” Hắn như cao hứng, chậm rãi đi đến trước mặt cô, từ tủ lạnh lấy ra hai hộp sữa chua, “Em trước kia không phải rất muốn uống sữa chua của anh sao, em đoán đúng rồi, anh thưởng cho hai hộp.” Vừa nói vừa đem hai hộp sữa chua để vào tay cô.

“Ách, ta không cần đâu, ngươi tránh xa ta ra một chút.” Biết trong hộp là cái gì, cô cảm thấy cực kỳ ghê tởm, vội vàng lui về phía sau hai bước, mặt đầy ghét bỏ gạt đi hộp sữa chua của hắn.

“Em không cần ghét bỏ như vậy được không, đây chính là huyết người, thật trân quý.” Jack cười một cái, có điểm không thể lý giải nói.

Lúc này, cô không thể bình tĩnh nổi, “Ngươi thật quá tàn nhẫn, một tủ lạnh đầy máu người như vậy, ngươi hẳn đã tàn sát biết bao nhiêu người rồi?”

“Nói cái gì đâu?” Hắn có chút buồn bực cười nói, “Anh nói cho em biết, anh thật sự thiện lương, không có giết người nào cả. Nếu có giết người thì những người đó đều là đáng chết, còn nữa, máu này đều là từ kho máu của anh lấy tới. Ở Vụ thành ngoài kinh doanh quán bar, anh còn kinh doanh kho máu, cho nên nói, tài nguyên máu của anh thật phong phú, anh không cần phải giết người khắp nơi.”

Hắn sợ cô hiểu lầm mình là quỷ hút máu giết người không chớp mắt, một hơi đem chuyện của mình đều kể ra hết.

Từ đó, cô minh bạch ra hắn vì sao lại có nhiều tiền như vậy, có thể có được chiếc Lamborghini giá trị hơn ngàn vạn, cô âm thầm khẩn trương trầm mặc một hồi, chau mày nhìn hắn, “Nói như vậy, người thần bí cứu em hai lần, thật là anh?”

“Đúng vậy, là anh. Trên thế giới này, trừ bỏ anh ra không ai có thể cứu được em.” Tới lúc này, hắn cũng không cần thiết giấu diếm cô cái gì nữa, khóe miệng cong lên, tự tin hào phóng, lại kiêu ngạo thừa nhận.

“Như vậy, buổi tối hôm đó… khi dễ ta, cũng là ngươi?” Cô tức giận đến ngứa răng, thật muốn tiến lên xé nát cái miệng đẹp mê hồn của hắn.

“Cái gì mà kêu khi dễ? Ngày hôm đó em cũng rõ ràng thật hưởng thụ mà?” Hắn chợt lộ ra biểu tình oan uổng, rất bất mãn nói.

“……” Tinh tế hồi tưởng lại, giống như xác thật có chuyện như vậy, cô không đủ tự tin cãi lại, mặt ẩn ẩn đỏ, cũng ngượng ngùng không nói gì được.

Từ lúc đến gần cô, đôi mắt Jack không lúc nào rời khỏi mặt cô, như sợ bỏ qua bất cứ biểu tình gì. Lúc này nhìn đến cô vừa tức lại vừa ngượng ngùng, trong lòng ngứa ngáy, không nhịn được nhấc tay lên đùa giỡn cái cằm của cô, “Bạch Trục Nguyệt, em là nữ quỷ, anh là nam quỷ hút máu, chúng ta hai người là một đôi xứng nhau nhất trên thế giới.” Một bên tràn ngập ôn nhu nói, một bên chậm rãi cúi đầu, dục hôn lên đôi môi anh đào kiều diễm.

“Cút ngay.” Giờ khắc này, Thu Tiểu Quân cực kỳ bài xích hắn, thời điểm hắn sắp hôn, cô dùng hết sức đẩy hắn ra.

Cô quá dùng sức, Jack không nghĩ tới muốn tránh đi, thân thể bị cô hung hăng đẩy đến bức tường lạnh băng cứng rắn, sức va chạm mạnh thiếu điều làm vách tường biến dạng.

“A, Trục Nguyệt, em dùng sức mạnh quá, đau quá.” Hắn khom lưng chậm rãi ngẩng đầu lên, chịu đựng một tia khổ sở, nhìn cô đang tức giận, nửa thật nửa giả cười nói.

Kỳ thật, hắn thật sự không nói láo, thật sự là đau quá, thân thể đau, tim cũng đau. Trên thế giới này, có lẽ chỉ có cô ở trước mắt hắn mới có thể làm hắn đau như vậy, làm thương tổn hắn đến như vậy.

Một người đàn ông bất kể hắn cường đại như thế nào, hư hỏng như thế nào, lúc gặp được tình yêu, đứng trước người hắn yêu, sẽ đều có mặt ôn nhu yếu đuối. Hắn sẽ ăn nói khép nép, khom lưng uốn gối, trở thành người mà ngay cả hắn cũng không nhận ra chính mình.

Nhìn hắn gắt gao dán ở trên tường, lộ ra bộ dáng hình như thật sự rất đau, đôi mắt Thu Tiểu Quân không thể hiểu được, chợt ướt.

Cô không biết chính mình tại sao lại như vậy, lúc này cô chỉ cảm thấy mình bị lừa gạt, trong lòng không chỉ có tức giận mà còn cảm thấy rất khổ sở. “Ngươi là kẻ lừa đảo, đại lừa đảo.” Cô nhìn mặt hắn, đột nhiên khóc nức nở rồi quát, “Ngươi đã cứu ta hai lần, ngươi cũng là kẻ đại lừa đảo, đại hỗn đản, ta chán ghét ngươi, ta chán ghét ngươi, ta mặc kệ ngươi là người hay là quỷ, tóm lại về sau ta không muốn nhìn thấy ngươi trước mặt ta nữa.” Dùng hết sức hét xong những lời này, thanh âm cô đã khàn khàn, kiên quyết xoay người, tốc độ thật mau rời đi.

Giây phút cô rời đi, Jack thật sự rất muốn đuổi theo, đem cô gắt gao ôm vào ngực, chính là hiện tại mọi thứ đều bị vạch trần, cô biết hắn là quỷ hút máu, biết hắn dùng phương pháp đê tiện đoạt đi lần đầu tiên của cô, hắn thật sự không có mặt mũi nào, cũng không có dũng khí đuổi theo.

Giờ khắc này, hốc mắt hắn lần đầu tiên đỏ, tuấn dung đặc biệt tái nhợt dần dần trở nên thật bi thương, đôi mắt màu hổ phách sáng ngời cũng dần trở nên ảm đạm, chứa đầy sự ưu thương… Trục Nguyệt, đời này có phải anh không còn cơ hội có được em?

/150

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status