“Người này có tôi chống lưng, sau này ai dám tìm cô ấy làm phiền, thì chính là đối đầu với tôi, nghe có hiểu tiếng người không?”
“Cậu Hai người hãy chờ đấy ”
Sắc mặt của Hoàng Lị Lị vô cùng khó coi, thế nhưng thế lực của nhà họ Hoàng so với nhà họ Cố kém không biết bao nhiêu phần, nên cô ta trước mặt không dám đắc tội với Cố Bắc Từ, chỉ có thể trừng mắt giận dữ với Lộ Tiểu Tang ném lại một câu hung hãn rồi bỏ đi.
Cố Bắc Từ kéo Lộ Tiểu Tang đi mua lại hai phần cơm trưa thịnh soạn.
“Ăn đi.”
Lộ Tiểu Tang cả người hơi hơi phát run, vừa sợ hãi vừa cảnh giác nhìn chằm chằm Cố Bắc Từ, so với Hoàng Lị Lị cô ngược lại càng sợ vị đại ma vương nổi tiếng toàn trường này hơn.
“Tại sao cậu lại cứu tôi?”
Cố Bắc Từ lười giải thích nhiều, ngữ khí lãnh đạm, giả vờ mở miệng hung hăng nói.
“Đem vở ghi chép học tập của cậu cho tôi mượn, là chúng ta hoà nhaụ”
“A?”
Lộ Tiểu Tang lập tức ngẩn cả người, vị học tra có tiếng toàn trường lại muốn mượn vở ghi chép của cô?
“A cái gì mà a? Ăn cơm ”
Cố Bắc Từ làm bộ lườm một cái hung hăng.
“Ừ ”
Lộ Tiểu Tang bị dọa sợ tới mức run lên như thỏ, lập tức cầm đũa ăn ngấu nghiến.
Trong lúc ăn còn lặng lẽ ngẩng đầu nhìn trộm Cố Bắc Từ, mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Vị hỗn thế ma vương trong lời đồn này hình như cùng không xấu đến như vậy.
Ăn cơm xong, Lộ Tiểu Tang vô cùng trung thực mang toàn bộ vở ghi chép học tập tới cho Cố Bắc Từ.
Có vở ghi chép của lớp A, Cố Bắc Từ có thể học hành dễ dàng hơn.
Chỉ là sự yên tĩnh này không kéo dài được lâu…
Tiết học thể dục buổi chiều vừa kết thúc, lúc có mặt tất cả mọi người trong lớp, Tưởng Ngọc Đường ôm một bó hoa hồng lớn đứng trước cửa lớp học của Cố Bắc Từ.
“A Từ, em có thể nào đừng giận nữa được không? Anh là thật tâm yêu em ”
Đột nhiên nhìn thấy diện mạo rực rỡ hẳn lên của Cố Bắc Từ, trong mắt Tưởng Ngọc Đường chợt lóe lên vẻ ngạc nhiên tột độ, không nghĩ tới sau khi bỏ qua lớp trang điểm lộn xộn đó, Cố Bắc Từ vậy mà lại xinh đẹp như vậy.
Trước đây, anh ta căn bản không nhìn tới Cố Bắc Từ, nếu không phải Hứa Vận Nhi khuyên anh ta, cùng Cố Bắc Từ qua lại, Cố gia sẽ giúp đỡ công việc kinh doanh của gia đình anh ta, anh ta mới dỗ dành Cố Bắc Từ một cách miễn cưỡng, giả vờ cùng cô qua lại.
Anh ta từ đầu đến cuối đều cảm thấy Cố Bắc Từ là phế vật, căn bản không xứng với anh ta, có điều bây giờ, anh tại lại cảm thấy với thân phận và bộ mặt hiện tại của Cố Bắc Từ ngược lại có thể miễn cưỡng để cô làm bạn gái anh ta.
Vả lại một người đàn ông thông minh như Hoắc Tư Triệt, mà anh ta lại cướp được vị hôn phu của anh, loại chuyện này chẳng phải nghe rất sảng khoái hay sao?
Tưởng Ngọc Đường vẫn còn đang chìm đắm trong mộng tưởng của mình, thì Cố Bắc Từ nói với khuôn mặt lạnh lùng.
“Anh còn tới làm gì? Lời tôi nói hôm qua không lẽ chưa đủ rõ ràng sao?”
Tưởng Ngọc Đường căn bản bỏ lời nói của Cố Bắc Từ ngoài tai, còn tự cho mình là đúng.
“A Từ, anh đều hiểu, ngày hôm qua lúc ở Hoắc gia em là muốn bảo vệ anh, để lấy được sự tin tưởng của Hoắc Tư Triệt, cho nên mới nói vậy. Em yên tâm, chắc chắn anh sẽ nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo để đưa em đi.”
“Tưởng Ngọc Đường, tôi nhắc lại một lần nữa, tôi đã đính hôn với Hoắc Tư Triệt rồi, anh đừng mơ tưởng nữa, tôi và anh căn bản là không có khả năng Nếu anh còn làm phiền tôi nữa, đừng trách tôi không khách khí với anh ”
Cố Bắc Từ nói một mạch xong, mặc kệ Tưởng Ngọc Đường mà lên lầụ
Tưởng Ngọc Đường lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Vận Nhi.
/1272
|