Vừa bước vào, cô không khỏi ngạc nhiên khi nhận được nhiều loại ánh nhìn của mọi người, gia cảnh của học sinh lớp này đa số là tốt, nhưng mà thành tính thì thực sự rất tệ.
Tuy nhiên cô đã được mệnh danh là tiểu ma vương chuyên đánh nhau, gây lộn của trường cao trung quý tộc S, khiến bọn họ phục tùng cô.
Nếu nói ở cao trung S người nào không thể trêu chọc đến, thì câu trả lời đó là… Cố Bắc Từ.
Cô nhìn từng người một, bọn họ liền cúi đầu lảng tránh ánh mắt của cô.
Cố Bắc Từ mở sách giáo khoa ra cố gắng ôn tập, thực ra cô không ngốc, lúc mới vào trung học, thành tích của cô vẫn luôn ở top 30.
Cô đã bỏ lỡ mất thời gian ba năm, thêm nữa tuy cơ thể cô bây giờ là 18 tuổi, nhưng linh hồn cô thực chất là 20 tuổi, nội dung học cô đã sớm quên hết, bây giờ đọc lại thực sự rất khó.
Các giáo viên đều rất kiêng dè Cố gia, không dám làm phiền Cố Bắc Từ, mà để Cố Bắc Từ tự mình ôn tập.
Một buổi sáng cô học đến hoa mắt chóng mặt, tới buổi trưa, quả nhiên Hứa Vận Nhi không tìm cô, nên một mình cô đi đến nhà ăn của trường học để ăn cơm.
Ngồi 1 mình, cô mới có thời gian suy nghĩ thật kĩ về tương lai sau này. Cô rất thích hí kịch, nhưng kiếp trước không được tham gia vào kì thi đại học chính thức, ước mơ chưa bắt đầu, mà cô thì trở thành nữ tù nhân…
“Lộ Tiểu Tang, váy của tao bị mày làm rách rồi, mày còn muốn chạy?”
Cố Bắc Từ vừa bước vào cửa nhà ăn, liền nghe thấy tiếng nhốn nháo.
“Tôi… tôi không có làm, là cậu tự làm rách nó mà…”
Một đám nữ sinh vây quanh đó, ở giữa là cô gái nhỏ rụt rè, cô gái đeo cặp kính dày cộp, rụt rè sợ hãi nói lí nhí.
Cố Bắc Từ lập tức nhận ra, kia chẳng phải là học bá lớp A Lộ Tiểu Tang sao?
Cố Bắc Từ mơ hồ nhớ lại, Lộ Tiểu Tang là người duy nhất được nhận vào trường trung học quý tộc S nhờ vào thành tích. Ba mẹ cô ấy đều là công nhân dọn vệ sinh, gia cảnh vô cùng bần hàn. Có điều cô ấy không chịu thua kém, dùng thành tích xuất sắc để được nhận vào lớp biên kịch ảnh, cuối cùng hai mươi tuổi đã trở thành nhà biên kịch nổi tiếng.
Cố Bắc Từ cũng biết đám người đang gây chuyện với Lộ Tiểu Tang, người cầm đầu tên là Hoàng Lị Lị, cậy nhà có tiền mà ở trong trường học hoành hành ngang ngược. Bởi vì thành tích kém, nên không vừa mắt với kiểu học bá vào trường dựa vào thành tích như Lộ Tiểu Tang, thường xuyên bắt nạt Lộ Tiểu Tang.
“Cái gì? Mày còn dám cãi lại tao Lộ Tiểu Tang, mày có bản lĩnh lắm đấy ”
Hoàng Lị Lị sắc mặt lạnh lùng, một tay hất đổ khay thức ăn của Lộ Tiểu Tang, hai cái bánh bao lập tức rơi xuống mặt đất.
“Bánh bao của tôi ”
“Hức” nước mắt Lộ Tiểu Tang rơi xuống, vừa ngồi xổm xuống muốn nhặt nó lên, không nghĩ rằng Hoàng Lị Lị lại cố tình giẫm lên chiếc bánh bao hung hăng nghiền nát rồi mới thả ra.
“Như thế này là được rồi chứ, loại người như mày, thì chỉ nên ăn cơm giống như vậy. Ăn đi… sao mày lại không ăn?
Hoàng Lị Lị và đám nữ sinh kia vui cười nói.
“Cậu…”
Lộ Tiểu Tang tức giận ngẩng đầu, mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Hoàng Lị Lị
“Ô, còn dám nhìn tao, tao cho mày nhìn tao này ”
Hoàng Lị Lị giơ tay hướng lên mặt Lộ Tiểu Tang định tát, Lộ Tiểu Tang sợ hãi vội vàng nhắm mắt lại.
“Đủ rồi ”
Cố Bắc Từ thực sự không nhìn nổi nữa, sải bước đi qua, bắt lấy tay Hoàng Lị Lị.
Hoàng Lị Lị không kiên nhẫn quay đầu lại, khi nhìn thấy Cố Bắc Từ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Cố Bắc Từ, sao cậu lại quản chuyện của người khác nhiều như vậy?”
Cố Bắc Từ hất tay Hoàng Lị Lị ra, kéo Lộ Tiểu Tang đang ngơ ngác dưới mặt đất đứng lên.
/500
|