Một Lần Nữa, Được Yêu Em

Chương 19

/1272


 

Anh cả Cố Khiêm giọng điệu rất nhẹ, trong mắt tràn đầy vẻ không đồng tình với cha mình.

 

“Trong mắt các con, ba là người như vậy sao?”

 

Cuối cùng Cố Thanh Nguyên cũng không nỡ đánh con, chậm rãi thả tay xuống, ánh mắt lộ ra vẻ cô đơn.

 

“Thanh Nguyên, anh đừng tức giận, A Từ còn nhỏ, không hiểụ..”

 

Tô Phù Dung trong lòng mừng thầm, lập tức mở miệng đóng vai bộ dạng mẹ hiền, không ngờ còn chưa nói xong, Cố Thanh Nguyên đã khoác tay, lạnh nhạt nói.

 

“Tôi mãi mãi là em rể của cô, sau này cô đừng khiến bọn nhỏ hiểu lầm.”

 

“Em...”

 

Tô Phù Dung trong lòng giận đến phun máu, hận không thể xé miệng Cố Bắc Từ ra, nhưng trên mặt lại giả bộ đáng thương.

 

Nhưng lần này Cố Thanh Nguyên không nhìn bà ta, trực tiếp lên xe.

 

Cố Bắc Từ nhìn mà trong lòng ghê tởm, khó trách Hứa Vận Nhi có thể làm như vậy, thì ra là mẹ nào thì con nấy nha.

 

"Chúng ta cũng đi thôi."

 

……

 

Trở lại Cố gia quen thuộc, Cố Bắc Từ trực tiếp xông vào căn phòng quen thuộc của mình, mạnh mẽ ngã mình lên giường.

 

Cô chôn đầu trong gối, nước mắt cuối cùng cũng không thể không rơi xuống. Vừa rồi, cô sợ mình sẽ không nhịn được khóc trước mặt mọi người, như vậy các anh trai đều sẽ cảm thấy kỳ quái, Hứa Vận Nhi cũng sẽ nghi ngờ ...

 

Chỉ khi cô tự nhốt mình một mình trong phòng, cô mới dám phát tiết cái cảm giác mất đi rồi lại tìm được, niềm vui và sự phức tạp của việc sống lại.

 

Cố Bắc Từ nằm sấp một hồi lâu, mới từ trên giường ngồi dậy, đánh giá phòng mình.

 

Trên trần nhà có họa tiết một bộ xương lớn, khăn trải giường là hoa văn vẽ xương cốt trên nền đen, thảm lại có họa tiết ngón giữa thẳng đứng.

 

“Trời ạ, kiếp trước mình điên rồi à?”

 

Cố Bắc Từ cảm thấy sinh lý không được khỏe, khẽ vuốt ngực để không phải nôn ra.

 

Cốc cốc cốc...

 

“Tiểu thư, cô có muốn uống sữa không?”

 

Ngoài cửa vang lên giọng nói cẩn thận của dì Phúc, giống như sợ nói một câu sẽ khiến cô tức giận.

 

Mũi của Cố Bắc Từ ê ẩm, quá khứ như thuỷ triều…

 

 

 

Sau khi mẹ qua đời, dì Phúc đối với cô là tốt nhất, gần như coi cô là con gái ruột, nhưng kiếp trước cô nghe lời Hứa Vận Nhi, cho rằng dì Phúc một người làm thích quản đông quản tây với cô, muốn khống chế cô.

 

Sau đó, cô rất lạnh lùng với dì Phúc, cũng yêu cầu dì Phúc không được gọi thẳng tên mình, nhất định phải thêm hai chữ tiểu thư để thể hiện sự tôn ti. Mặc dù vậy, dì Phúc vẫn đối xử tốt với cô như trước, kiếp trước sau khi cô vào tù, dì Phúc còn đến thăm cô vài lần.

 

“Dì Phúc, dì vào đi ”

 

Cố Bắc Từ ôm gối nhìn chằm chằm vào cửa, giọng điệu áy náy, đáp ứng.

 

“A Từ tiểu thư, đại thiếu gia nói cả tối này cô gần như không ăn gì, cái này là dì vừa hâm nóng…”

 

Dì Phúc vừa tiến vào, liền nhiệt tình nói, nói rồi lại sợ Cố Bắc Từ chán ghét, cẩn thận dừng lời.

 

“Cảm ơn dì Phúc, bây giờ con sẽ nhân lúc còn nóng mà uống.”

 

Cố Bắc Từ từ trên giường bò xuống, nhận lấy ly sữa từ trong tay dì Phúc, ngoan ngoãn uống.

 

Dì Phúc trợn to hai mắt, không dám tin nhìn chằm chằm Cố Bắc Từ, hôm nay cô chủ là trúng tà sao? Sao đột nhiên lại trở nên ngoan ngoãn như vậy?

 


/1272

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status