Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 23

/1760


"Hả? Cố tổng, không đến mức đó chứ?"

Gương mặt Cố Đình Sâm tối sầm  "Tôi bảo cậu chặn cô ấy lại."

"À à "

Sợ chết khiếp, anh ta còn tưởng ông chủ bảo tông xe vào cơ.

Lê Thiển vừa đến chỗ đỗ xe, chuẩn bị mở cửa thì bên cạnh bỗng vang lên tiếng phanh xe chói tai.

Cô quay đầu lại, sững sờ.

Nhưng cô không nhúc nhích, chỉ lặng lẽ đứng đó.

Không biết qua bao lâu cô mới thấy cửa sổ phía sau từ từ hạ xuống, lộ ra gương mặt vô cảm của Cố Đình Sâm, ánh mắt anh nhìn cô cũng lạnh lẽo vô cùng.

Cảm giác này khiến tim cô hơi thắt lại. Hình như cô không chọc giận anh mà, đúng không?

Có lẽ biểu cảm của cô quá dễ đoán nên Cố Đình Sâm mất kiên nhẫn, mở miệng.

"Nhìn cái gì? Đợi tôi mời em lên xe?"

Lê Thiển mím môi, giữ vẻ bình tĩnh, lắc đầụ

"Anh có chuyện gì không? Tôi đang cần…"

Cố Đình Sâm trực tiếp cắt ngang lời cô  "Đi đâu tôi đưa em đi, giờ lên xe được chưa? Hay là muốn tôi xuống bế em lên?"

Lê Thiển thật sự không muốn lên xe của anh, cô không muốn tiếp tục dây dưa nữa.

Nhưng Cố Đình Sâm lại thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói  "Không lên cũng được, vậy thì cứ đứng đây. Hôm nay tôi rảnh, có thể đứng chờ em cả ngày."

Lê Thiển  "…"

Không hiểu sao, cảm giác có hơi vô lại.

Sắp đến giờ nghỉ trưa, lát nữa nhân viên trong công ty sẽ ra vào rất đông.

Tuy việc cô đã kết hôn không phải bí mật, nhưng nếu đã quyết định ly hôn, vậy cô muốn chuyện này hoàn toàn chìm vào dĩ vãng.

Qua lớp kính chống nhìn trộm, Cố Đình Sâm thấy cô dáo dác nhìn quanh liền biết cô đang nghĩ gì.

"Tôi khó coi đến mức không thể gặp người khác sao?"

Lâm Bình đại khái hiểu được suy nghĩ của Lê Thiển nên dè dặt nói.

"Chắc phu nhân chỉ cảm thấy không cần thiết thôi ạ."

Cố Đình Sâm hờ hững nhìn anh ta.

"Ý là thà bớt chuyện còn hơn ấy ạ." Dù sao cũng sắp ly hôn, tránh phiền phức là lựa chọn tốt nhất.

"Tôi cần cậu giải thích chắc?"

Lâm Bình  "…" Đàn ông sắp ly hôn, không thể trêu vào.

Tiếng cửa xe mở ra, Lê Thiển do dự một lát rồi bước lên.

Vừa vào trong, cô liếc đồng hồ rồi nói với Lâm Bình  "Tôi muốn đến nhà hàng Từ Phúc, cảm ơn."

"Vâng, thưa phu nhân." Nói xong, anh ta rất thức thời mà kéo tấm ngăn lên.

Lê Thiển hơi căng thẳng, cô nép sát vào cửa xe, cố thu nhỏ bản thân nhưng vẫn mở miệng hỏi.

"Anh đến tìm tôi sao?"

Cố Đình Sâm lặng lẽ nhìn cô rồi thốt ra một câu khiến cô không hiểu nổi.

"Không thì chẳng lẽ tôi đến bắt gian?"

Lê Thiển  "…"

Cô nhìn anh với vẻ mặt sững sờ. Thực ra, trong ba năm chung sống, cô đã dùng cả tấm lòng của mình.

Ít nhiều cũng hiểu tính cách của anh.

Cố Đình Sâm, công tử thế gia danh môn, trước khi đảm nhiệm chức tổng tài của tập đoàn Cố thị, có ai ở Cảng Thành mà chẳng gọi một câu Cố công tử.

Bởi vì anh vốn là người ôn hòa, lịch thiệp, nhưng điều đó chỉ đúng khi không ai chọc giận anh.

Nếu chọc vào hoặc tâm trạng anh không tốt thì miệng lưỡi của anh chẳng những có thể khiến đối thủ á khẩu trên bàn đàm phán, mà còn có thể làm người ta nghẹn chết.

Ví dụ như bây giờ.

Lê Thiển không biết anh nổi điên gì, nhưng cô không muốn so đo.

"Vậy anh có chuyện gì không?"

Thế nhưng Cố Đình Sâm không trả lời. Anh nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu cô.

Do tính chất công việc, cô luôn búi tóc gọn gàng.

Nhưng bất ngờ, anh vươn tay lấy chiếc kẹp tóc của cô xuống…

Lê Thiển sững sờ vài giây, đôi mắt đen láy đầy vẻ khó hiểu  "Anh làm gì vậy?"


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status