“Từ lần Chu tiên sinh nhờ người gửi quà.”
“Vậy sao con không nói gì?”
“Lúc đó cũng chưa có gì đáng nói.”
Mẹ Mạnh bị con trai làm nghẹn lời, lập tức dập máy.
Mạnh Y Nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này cha Mạnh mới mở lời “Chu tiên sinh, mời ngồi.”
“Cảm ơn bác trai.”
Nói xong, anh quay sang nhìn Mạnh Y Nhiên, vẫn nắm tay cô cùng ngồi xuống ghế.
Hai vợ chồng nhìn hai người, nhất thời cũng không biết nên nói gì.
“Chu tiên sinh, tuy tôi không rõ cậu thích điểm gì ở con bé Nhiên Nhiên nhà tôi, nhưng cá nhân tôi cảm thấy hai người không hợp nhaụ”
Mạnh Y Nhiên len lén liếc nhìn cha mình, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của cô.
Tuy nói về gia thế thì không có gì là không xứng, nhưng xuấtthân h0àn toàn khác biệt, tư tưởng và thế giới quan chắc chắn cũng không đồng điệụ
“Bác trai, con hiểu điều bác đang lo lắng. Nhưng xin bác yên tâm, nhà con không có yêu cầu gì với con dâu cả, cô ấy chỉ cần làm chính mình là đủ rồi. Dĩ nhiên, không vi phạm pháp luật là điều kiện tối thiểụ”
Mạnh Y Nhiên “…”
Một câu của Chu Bách khiến cha Mạnh lập tức cứng họng, không nói được gì nữa.
Ngược lại, ông còn bất ngờ quay sang liếc nhìn vợ mình.
Vợ chồng họ lại âm thầm nhìn nhau một cái.
Bà Mạnh vẫn không kìm được mà hỏi tiếp “Chỉ là Chu tiên sinh…”
“Bác gái, bác không cần khách sáo, gọi con bằng tên là được rồi.”
“À, Chu…” Bà Mạnh ngập ngừng một lát, vẫn không gọi ra được cái tên đó.
“Khụ, tôi muốn hỏi cậu thích con bé nhà tôi ở điểm nào? Cậu hiểu rõ nó chưa? Có thể sau một thời gian tiếp xúc, cậu sẽ phát hiện ra nó không hợp với cậu…”
“Bác gái yên tâm, con đã hiểu rõ tính cách của Y Nhiên rồi. Con là người có lòng bao dung và dễ tiếp nhận nên điều đó bác không cần phải lo.”
Nghe vậy, Mạnh Y Nhiên không khỏi quay sang liếc nhìn anh một cái, gì mà hiểu rõ tính cách của cô?
Bà Mạnh khựng lại, cuối cùng quay đầu nhìn con gái, người từ nãy đến giờ vẫn chưa nói gì.
“Mạnh Y Nhiên ”
Mạnh Y Nhiên cau mày ngẩng đầu, bực mình nói “Sao mẹ cứ gọi cả họ tên con vậy? Dọa người ta hết hồn luôn đó biết không?”
Bà Mạnh trừng mắt lườm cô một cái “Chu tiên sinh, khụ, Chu Bách đã đích thân đến nhà rồi thì các con cứ thử tiếp xúc một thời gian, hiểu nhau nhiều hơn một chút. Dù sao các con cũng đều là người trưởng thành, không còn nhỏ nữa, đã có chính kiến. Bọn ta làm cha mẹ, chỉ đưa ra ý kiến, còn quyết định vẫn là ở các con.”
Nghe xong, cha Mạnh cũng gật đầu phụ họa.
Chu Bách cho dù làm con rể nhà ai cũng là người tài xuấtchúng.
Tuy từng kết hôn, nhưng may là góa vợ, đây là một yếu tố bất khả kháng.
Huống chi vừa xác định quan hệ đã lập tức ra mắt cha mẹ hai bên, như vậy cũng cho thấy thái độ nghiêm túc.
Điều duy nhất khiến họ lo lắng chính là môi trường trưởng thành và nền giáo dục khác biệt từ nhỏ, có thể khiến tính cách không hợp, không sống hòa hợp được.
Nhưng người ta đã thẳng thắn, cam kết như thế thì họ cũng chẳng còn lý do để ngăn cản.
Mạnh Y Nhiên nghe xong thì sững sờ. Cô bỗng nhiên có cảm giác như bị Chu Bách tính kế vậy.
Nhưng lại không có bằng chứng, cũng không dám khẳng định, liền bất chợt quay phắt sang nhìn anh.
Phát hiện ánh mắt của cô, Chu Bách cũng quay đầu nhìn lại, khóe môi khẽ cong lên.
“Sao thế?”
Ánh mắt Mạnh Y Nhiên lóe lên “Anh, hôm đó ăn cơm sao anh lại không nói gì?”
Vợ chồng nhà họ Mạnh không hiểu, ngơ ngác nhìn hai người.
Chu Bách lại thấp giọng đáp “Anh vẫn luôn nghe em nói mà.”
“Nhưng cũng không đến mức không nói một lời nào chứ?”
“Lúc đó anh đang nghiêm túc suy nghĩ về những gì em nói. Em không vui sao?”
Mạnh Y Nhiên “…”
Cô hít sâu một hơi, tiếp tục “Vậy sao anh không tiễn em ra sân bay?”
“Anh chưa nói với em hôm đó anh có công việc quan trọng à? Có điều anh đã cho thư ký đến sân bay gặp em rồi. Cô ấy bảo chiếc vòng tay gia truyền anh nhờ cô ấy mang tặng em, em cũng nhận rồi. Anh cứ tưởng em không để tâm chuyện anh bận không tự tiễn được nên mới không nghĩ nhiềụ”
Mạnh Y Nhiên “???”
Cô trợn tròn mắt nhìn anh, không thể tin được, không hiểu sao cô lại ngửi thấy mùi trà xanh thoang thoảng.
/1760
|