Kiều Nhã Tư cũng vô cùng kinh ngạc “Hả? Không phải chứ, hai người tiến triển nhanh vậy sao? Sao lại thành hẹn hò rồi? Rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Mạnh Y Nhiên thở dài, tựa lưng vào ghế sofa “Chị còn có thể làm sao nữa? Từ chối cũng vô ích, cảm giác của chị là dù chị từ chối bao nhiêu lần đi nữa, anh ta vẫn muốn the0 đuổi chị.”
Trong lòng Khâu Sảng phấn khích không thôi, ghé lại gần hỏi với vẻ mặt tò mò “Vậy hôm nay rốt cuộc hai người đã làm gì? Với lại sao trên người cậu có mùi thuốc bắc nhè nhẹ thế?”
Kiều Nhã Tư cũng ngửi thử một cái rồi re0 lên “Ồ, em biết rồi, anh ta dẫn chị đến Linh Tú Trang đúng không?”
Mạnh Y Nhiên gật đầu “Đúng vậy, anh ta dẫn chị đến Linh Tú Trang, đi dạo một ngày mệt chết đi được, sau đó đi massage, châm cứu, ngâm suối thuốc, bây giờ cả người nhẹ nhõm, không thấy mệt chút nào.”
“Nơi đó tốt thật đấy, không mở cửa cho công chúng, là sản nghiệp riêng của Chu Bách. Em cũng chỉ được đến đó hai lần thôi, nhờ hào quang của Chu Chính đó.”
Mạnh Y Nhiên chớp chớp mắt “Thật sao? Vậy mà tối nay anh ta còn nói muốn tặng Linh Tú Trang cho chị.”
Nghe đến đây, khóe miệng Kiều Nhã Tư giật giật, nhìn chằm chằm Mạnh Y Nhiên rấtlâụ
Ánh mắt ấy khiến Mạnh Y Nhiên có hơi lúng túng, cô đưa tay sờ mặt “Nhã Tư, sao vậy? Sao lại nhìn chị kiểu đó?”
“Chị Y Nhiên, em hỏi thật nhé. Chị có sức hút gì đặc biệt đúng không?”
“Hả? Em nói gì cơ?”
“Bao nhiêu năm nay bên cạnh Chu Bách không hề có một người phụ nữ nào, ngay cả người nhà họ Chu còn nghi ngờ giới tính của anh ta, nghi anh ta không thích phụ nữ. Thế mà tự nhiên chị xuấthiện làm anh ta điên đảo như vậy? Linh Tú Trang cũng tặng luôn cho chị? Chị có biết cái Linh Tú Trang đó giá trị cỡ nào không? Chưa kể tɾong đó còn có bao nhiêu danh y, còn có toa thuốc bí truyền, quả thực là vô giá ”
“Hả? Có… Có nói quá không vậy?” Khâu Sảng không nhịn được lên tiếng.
Ngay cả Mạnh Y Nhiên cũng ngồi thẳng dậy, nhìn Kiều Nhã Tư đầy nghi hoặc “Thật sao?”
“Dĩ nhiên là thật ” Kiều Nhã Tư đánh giá cô từ đầu đến chân.
“Anh ta nói tặng là tặng luôn cái chỗ tốt như vậy cho chị à?”
Mạnh Y Nhiên nuốt nước bọt “Chị, chị đâu có nhận Chị đâu dám nhận đâu Sao mà nhận được chứ ”
Kiều Nhã Tư cau mày “Sao lại không nhận? Chỗ đó tốt lắm mà ”
“Không tốt đâụ Chính em cũng nói đó là một nơi tốt, sao chị dám nhận chứ?”
Kiều Nhã Tư nắm vai cô, nhìn sâu vào mắt cô rồi dò xét “Chị Y Nhiên, chị nói thật cho em biết đi. Tại sao anh ta lại cứ nhắm vào chị? Chị có điểm nào hấp dẫn khiến anh ta mê mệt đến thế? Không thể sống thiếu chị được?”
“Không thể sống thiếu chị? Không có, không có, không có đâụ”
“Chị đừng khiêm tốn, Chu Chính đã nói với em hết rồi.”
Mạnh Y Nhiên “Anh… anh ta nói gì với em?”
“Anh ấy nói chị là người phụ nữ đầu tiên xảy ra quan hệ với Chu Bách tɾong mấy năm nay. Trước kia người nhà còn hạ thuốc, lột sach phụ nữ đưa lên giường anh ta mà anh ta còn không thèm nhìn một cái. Thế mà gặp chị thì…”
Mạnh Y Nhiên nghe đến đây thì đỏ mặt tía tai, vội bịt miệng cô ấy lại, lắp bắp giải thích “Được rồi, em đừng nói nữa, lần đó là ngoài ý muốn, anh ta cũng bị hạ thuốc nên mới…”
Kiều Nhã Tư gỡ tay cô ra, cười hí hửng “Em biết, hơn nữa em còn biết ai là người bỏ thuốc.”
Mạnh Y Nhiên ngẩn người, Khâu Sảng cũng tò mò ghé lại “Ai vậy?”
“Mẹ anh ta ”
Mạnh Y Nhiên “…”
Khâu Sảng “…”
“Hả? Tại sao?”
“Vì không muốn tuyệt hậu, muốn có cháu bế. Trước kia còn kén chọn con dâu, giờ thấy Chu Bách sống như tu hành mấy năm, cha mẹ anh ta đã chấp nhận chỉ cần là phụ nữ, đừng là đàn ông là được.”
“Phụt Ha ha ha ha…” Khâu Sảng cười ngả nghiêng ôm bụng.
“Không thể nào, chuyện này buồn cười quá Chu tiên sinh nhìn sao cũng không giống kiểu người thích đàn ông. Ánh mắt anh ta nhìn Nhiên Nhiên rõ ràng đến mức đó, lộ liễu đến mức đó rồi còn gì? Phải không, Nhiên Nhiên?”
Mạnh Y Nhiên lườm cô một cái “Câm miệng Cũng tại cậu cả ”
Khâu Sảng vội im lặng.
“Nhưng mà chị Y Nhiên, sao chị lại đồng ý thế? Hôm nay hai người đã làm gì vậy?”
Mạnh Y Nhiên đưa tay day trán “Chị cũng không định đồng ý, chỉ là, chỉ là không biết sao lại nói ra miệng luôn rồi…”
“Chị Y Nhiên à, đã hứa hẹn hò rồi thì chi bằng cứ nghiêm túc tìm hiểu nhau đi.”
Mạnh Y Nhiên liếc sang Khâu Sảng “Chắc cũng chỉ còn cách đó, nhưng với tính tiểu thư khó chiều như chị, chỉ sợ anh ta chịu không nổi, cuối cùng tự chia tay chị thôi.”
Khâu Sảng cố nhịn cười, quay đầu đi chỗ khác “Không sao đâu, cậu cứ yên tâm làm chính mình là được.”
Sau khi về phòng, đïện thoại của Mạnh Y Nhiên re0 lên.
Là một số lạ.
“Alo, xin chào?”
“Là anh.”
Nghe ra giọng Chu Bách, Mạnh Y Nhiên lập tức ngồi thẳng dậy.
“Em nhận ra rồi, có chuyện gì vậy?”
“Đây là số đïện thoại của anh, em lưu lại đi. Sáng mai bảy giờ anh qua đón em được không?”
/1760
|