Chu Bách đưa cho cô một cốc cà phê đá “Giải khát chút đi.”
Mạnh Y Nhiên liếc nhìn anh rồi nhận lấy “Cảm ơn.”
Cà phê mát lạnh, uống vào rấtsảng khoái, nhưng vị lại hơi mát quá.
Cô vừa định mở nắp xem bên tɾong có gì khác thường thì người bên cạnh đã nói “Bên tɾong có thêm lá bạc hà, uống được không?”
Lá bạc hà à?
Bảo sao lại mát lạnh dễ chịu đến vậy.
“Uống được, cũng khá ngon.”
Nói xong, cô lại uống thêm một ngụm, xác nhận mình thực sự thích vị này, khóe môi cô không nhịn được mà cong lên, lần này cô nói “cảm ơn” với một giọng nói thật lòng hơn hẳn lần trước.
“Hôm nay mệt không?”
Mạnh Y Nhiên thành thật gật đầu “Mệt.”
Cô chính là thiên kim tiểu thư chính hiệu, tuy thường xuyên ra nước ngoài du lịch, nhưng phần lớn là mua sắm, chứ đi bộ khám phá và trải nghiệm văn hóa địa phương như hôm nay thì đúng là lần đầu tiên. Mệt là cái chắc rồi.
“Ngày mai còn đi tiếp được không? Tôi định dẫn em đến chỗ thú vị hơn.”
Thật ra Mạnh Y Nhiên muốn rời khỏi Bắc Kinh, nhưng hôm nay cô thực sự bị cách thuyết minh của Chu Bách thu hút.
Thấy rấtthú vị và rấtcó hứng thú.
“Ngày mai vẫn đi nữa à?”
“Đương nhiên rồi.”
Nói thật, Mạnh Y Nhiên có hơi dao động.
Hôm nay cô mặc khá thoải mái, g͙iày cũng là loại leo núi nhẹ nhàng.
Nhưng đi cả ngày cũng mệt rã rời, chân đau, bắp chân nhức mỏi.
Cô không nhịn được mà xoa nhẹ bắp chân.
“Mỏi chân rồi à?”
Mạnh Y Nhiên gật đầu, ngượng ngùng thu tay lại “Ừm, hơi mỏi.”
Chu Bách nhìn cô rồi nói “Lái xe đến Linh Tú Trang.”
Mạnh Y Nhiên quay đầu nhìn anh “Linh Tú Trang là ở đâu? Còn đi nữa à?”
Cô thật sự không còn sức, chân đau, người mỏi
Chu Bách thấy gương mặt mệt mỏi của cô thì bật cười “Dẫn em đến một nơi rấttốt, đừng sợ, sẽ không để em mệt nữa đâụ”
Nghe vậy, Mạnh Y Nhiên có hơi nghi ngờ nhìn anh.
Tốt nhất là đừng khiến cô mệt
Nhưng đến nơi rồi cô mới biết đó là đâụ
Một hội quán suối nước nóng mang đậm phong cách cổ xưa.
Vừa bước vào, cô cứ ngỡ như mình xuyên không về cổ đại
Mạnh Y Nhiên thực sự ngây người, hôm nay cô rấtthích các kiến trúc cổ cùng với những câu chuyện lịch sử lâu đời truyền lại qua từng lớp tường mái.
“Woa, đẹp quá đi mất ”
“Chu tiên sinh, ngài đến rồi.”
Chu Bách gật đầu, liếc nhìn Mạnh Y Nhiên đang bị vẻ đẹp nơi đây mê hoặc.
“Đây là Mạnh tiểu thư, bạn tôi. Đưa cô ấy đi thay đồ rồi đến bể Kim Tú, như cũ là được.”
“Vâng, tiên sinh. Chào Mạnh tiểu thư, mời cô the0 chúng tôi.”
Lúc này Mạnh Y Nhiên mới thu hồi ánh mắt, nhưng trước khi đi vẫn liếc nhìn Chu Bách.
Anh vẫn đang nhìn cô, thấy cô quay lại thì dịu dàng nói “Đi đi, lát nữa gặp lại.”
Mạnh Y Nhiên khẽ gật đầu, quay người the0 nhân viên vào tɾong.
Họ dẫn cô đi tắm, sau đó mặc áo ch0àng tắm rồi đưa vào một phòng.
Tại đây, cô được trải nghiệm một loạt các dịch vụ như chỉnh xương, massage, châm cứu và xông ngải cứu truyền thống Trung Hoa.
Khi chỉnh xương, cô khá sợ vì tiếng kêu “rắc rắc” nghe như sắp bị bẻ gãy vậy.
May là bác sĩ Trung y luôn trấn an và hướng dẫn thả lỏng nên cô dần thả lỏng hơn.
Và đúng thật, sau khi chỉnh xong, cô thấy toàn thân nhẹ nhõm hẳn.
Tiếp the0 là massage chuyên nghiệp, các huyệt đạo được ấn rấtchính xác.
Tóm lại, sau hai tiếng, cô cảm thấy mình như được lột xác, không biết ngủ quên từ lúc nào.
Tỉnh dậy thì thấy người mình cắm đầy kim châm cứụ
/1760
|