Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1657

/1760


Uy hiếp cô 

Cô cảm thấy cực kỳ ấm ức, chỉ đành cắn răng không nói.

Giây tiếp the0, cô bị anh kéo dậy khỏi giường, Kiều Nhã Tư không kịp phản ứng, kêu lên một tiếng.

Ánh mắt cô nhìn lảng đi nơi khác, nhất định không nhìn anh.

Nhưng Chu Chính lại nâng cằm cô lên, ép cô quay mặt lại.

Kiều Nhã Tư phản ứng như con mèo bị dẫm đuôi.

“Đừng có chạm vào tôi ”

Chu Chính nhướng mày, cười đầy ẩn ý  “Chê à?”

Kiều Nhã Tư  “…”

Cô trừng mắt lườm anh, hất tay anh ra, mặt đỏ như gấc, nghiến răng nói  “Đồ ông g͙ià biến thái ”

Nói xong cô đẩy anh ra rồi bỏ chạy.

Chu Chính đứng thẳng người nhìn the0 bóng dáng cô hoảng hốt bỏ chạy, khẽ cong môi cười.

"Ờm, ngày mai tôi định đưa thằng nhóc đến Cảng Thành một chuyến."

"Mấy ngày?"

"Chắc khoảng hai ba ngày gì đó."

"Ừm, trông chừng nó cho cẩn thận." Khi nói câu này, ánh mắt Chu Chính nhìn thẳng vào cô.

Từ ánh mắt ấy, Kiều Nhã Tư lại đọc ra một tầng nghĩa khác, cứ như thể anh không tin cô vậy.

"Này, ánh mắt anh là sao đấy? Sợ tôi không trông nổi nó à?"

Chu Chính lắc đầu  "Sợ em làm lạc nó."

Kiều Nhã Tư  "…"

"Tôi mà để lạc đứa trẻ lớn tướng thế này ư? Anh xem thường tôi quá rồi đấy "

Khóe môi Chu Chính khẽ cong  "Làm lạc rồi thì bồi thường cho tôi một đứa khác."

Kiều Nhã Tư đơ người, làm mất đứa trẻ còn có thể bồi thường?

"Bồi thường kiểu gì?"

Ánh mắt Chu Chính rơi xuống bụng cô. Kiều Nhã Tư lập tức hiểu ra, vội vàng ôm lấy bụng quay người đi.

"Anh nằm mơ đi, tôi không sinh đâu "

Sinh con đau lắm, cô không muốn 

Hơn nữa còn làm hỏng dáng, sẽ xấu đi, đủ thứ rắc rối…

Thế nên nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy mình làm mẹ mà không cần sinh đúng là hời quá rồi.

Cậu nhóc biết sẽ được ra ngoài chơi thì cực kỳ hào hứng.

Ngay tɾong bữa sáng hôm đó, bà cụ cũng bảo cậu bé đổi cách xưng hô.

Đừng gọi bà là bà ngoại nữa, mà sửa lại thành bà cố.

Cậu nhóc đổi xưng hô cũng khá nhanh nhạy.

Mà Chu Chính cũng không gọi bà cụ là mẹ nữa, mà dùng từ bà để thay thế.

Từ Bắc Kinh đến Cảng Thành không xa, chỉ mất vài tiếng là đến nơi.

Kiều Nhã Tư nắm tay cậu bé bước ra khỏi sân bay.

Lư Loan sắp xếp người đến đón cô. Vốn dĩ cô ấy định tự mình ra, nhưng do đang mang thai nên đành nhờ tài xế.

Tài xế là người của nhà họ Cố.

Dù sao bây giờ Cố Đình Sâm và nhà họ Lê cũng đã làm hòa, hai bên sống chung rấthòa hợp.

Chỉ là thỉnh thoảng Cố Đình Sâm và Hoắc Cảnh vẫn sẽ cãi nhau như gà con.

"Tiểu Kiều  A a a, cuối cùng cậu cũng đến rồi  Tớ nhớ cậu muốn chết, mau, ôm cái nào "

Vừa bước xuống xe, Kiều Nhã Tư đã bị Lư Loan ôm chặt lấy.

Cô bật cười, vỗ nhẹ vai cô bạn, cúi đầu nhìn bụng đã hơi nhô lên của cô ấy.

"Thôi nào, cẩn thận cái bụng "

"Ôi, không sao đâu, mới lớn tí xíu mà…" Chưa nói xong, Lư Loan đã thấy tɾong xe còn có một đứa trẻ.

"Ơ, con nhà ai đấy? Cậu dẫn the0 à?"


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status