“Vậy tôi sẽ cho cô cơ hội cuối cùng.”
Anh ta nhìn đồng hồ, còn ba tiếng nữa là bắt đầu tiệc du thuyền.
“Nếu làm hỏng, lập tức cút khỏi nhà họ Mạnh, đồng thời nhận đơn kiện từ tòa án ”
Vừa là lời đe dọa, cũng là một cơ hội. Lý Niệm Nhi vội vàng cam đoan bằng cả tính mạng, rồi lui ra ngoài.
Còn Mạnh Tư Thần quay người nhìn bàn ăn đầy ắp món ăn, bỗng dâng lên một cảm giác bực bội, nhất là khi hình ảnh Thẩm Tư Ninh vung tay tát người lại hiện về trong đầụ
Dù gương mặt cô vẫn bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt lại có thêm vài phần lạnh lùng và tàn nhẫn.
Ý nghĩ đó nhanh chóng bị anh ta gạt đi, Thẩm Tư Ninh chẳng qua chỉ là một người vợ hiền không có chính kiến. Sau khi rời khỏi anh ta, cô chẳng là gì cả
Bên ngoài biệt thự, một người phụ nữ tóc đen bước xuống từ chiếc Lamborghini.
“Bảo bối Ninh Ninh ” Tần Thi Lan nhào tới ôm Thẩm Tư Ninh một cái thật chặt “Đừng nói là ngủ một đêm, cậu có ngủ cả đời ở nhà mình cũng được ”
Cô ấy là con gái duy nhất của tập đoàn Vĩnh Nghiệp, cha mẹ làm bất động sản, nên chẳng thiếu nhà để ở.
“Tối nay rốt cuộc có chuyện gì?” Tần Thi Lan thân mật dụi dụi vào cổ cô
“Trên người cậu còn mùi dầu mỡ, đừng nói là vẫn còn nấu cơm cho tên khốn kia đấy?”
Cái ôm ấm áp khiến Thẩm Tư Ninh sống mũi cay cay.
“Lên xe rồi nói.”
Ngồi vào ghế phụ, cô kể đơn giản chuyện xảy ra trong biệt thự. Cô nói rất bình thản, nhưng tính tình Tần Thi Lan nóng nảy thì không thể nào kiềm chế.
“Khỉ thật, năm đó Mạnh Tư Thần bị con nhỏ thảo mai kia bỏ rơi ngay trong ngày cưới còn nhịn được, giờ lại có mặt mũi đòi ly hôn để cưới lại ả? Đúng là cặn bã xứng với chó, sống lâu trăm tuổi ”
“Cha mẹ anh ta cũng thật là kinh tởm, ba năm qua cậu dâng trà rót nước, chăm sóc tận tay, vậy mà cuối cùng đều là lũ vong ơn bội nghĩa Đúng là loại nhà giàu mới nổi ”
Tần Thi Lan chửi bậy không ngừng.
“Dù gì năm đó anh ta cũng mất trí nhớ, không nhớ nổi chuyện cũ. Ba năm qua cậu đã làm hết lòng, cũng đã trả hết ơn nghĩa. Sau này không cần phải giả làm kiểu người anh ta thích nữa, đúng không?”
Thẩm Tư Ninh tựa đầu vào cửa kính xe “Ừm. Giờ thì hai bên chẳng nợ gì nhaụ”
Cô ngơ ngác nhìn cảnh vật ngoài cửa xe lướt qua.
Ba năm qua, để chiều lòng sở thích của Mạnh Tư Thần, cô đã bỏ giày cao gót, búi tóc gọn gàng, mặc những bộ đồ nhạt nhẽo mình vốn không ưa, chỉ để giống với Nguyễn Thanh Thanh.
Đáng tiếc, dù cố gắng đến đâu, cũng không bằng được bạch nguyệt quang trong lòng anh ta.
“Ninh Ninh, là cả nhà họ Mạnh không xứng với cậụ”
Tần Thi Lan nghe ra sự mệt mỏi trong giọng nói cô, đau lòng đến đỏ cả mắt.
“Ly hôn cần thời gian. Trước mắt cứ ở nhà mình đi. Dù sao chúng ta cũng chẳng khác gì chị em ruột.”
Thẩm Tư Ninh mỉm cười “Ừ.”
Cô vốn là trẻ mồ côi, không có người thân nào.
Nhưng Tần Thi Lan lại đối xử với cô tốt hơn bất cứ ai.
Nói chuyện xong, hai người đến studio trang điểm cá nhân, vừa xuống xe, Tần Thi Lan đã vẫy tay “Marry Có khách quý ”
Thẩm Tư Ninh xoa trán “Tối nay mệt quá rồi, mình không có hứng trang điểm.”
“Nhưng giờ tra nam tiện nữ kia đã lăn lộn với nhau rồi, cậu còn định tiếp tục ăn mặc tầm thường, giữ trinh tiết cho anh ta nữa chắc?”
“… Không đến mức đó.”
/947
|