“Rõ ”
Khi Thẩm Tư Ninh trở về nhà, Tần Thi Lan gần như sắp khóc.
“Bảo bối Ninh Ninh Cuối cùng cậu cũng về rồi ”
Nhìn thấy cô, nỗi lo lắng của Tần Thi Lan mới biến mất, đến giờ vẫn còn sợ hãi.
“Tối qua mình gọi cậu mấy trăm cuộc điện thoại mà không ai bắt máy, còn cho người đi tìm cả đêm. Nếu không phải du thuyền chưa cập bến thì mình đã báo cảnh sát rồi May mà sáng nay nhận được tin nhắn của cậu… À không đúng.”
Tần Thi Lan đang khóc, đột nhiên nhận ra khí chất trên người Thẩm Tư Ninh có gì đó khác lạ, đặc biệt là ở chỗ cổ áo sơ mi thấp thoáng vết đỏ mờ ám.
“Mẹ ơi, cậu đi ngủ với đàn ông rồi à?”
Thẩm Tư Ninh vỗ nhẹ lưng cô ấy, thản nhiên nói thật “Mình không sao, tối qua đúng là có ngủ với một người.”
“Ối mẹ ơi, chẳng trách gọi mãi không nghe máy, hóa ra là sợ mình phá chuyện tốt của cậụ”
Biết bạn mình không sao, Tần Thi Lan hoàn toàn thả lỏng.
Cô ấy nhìn vết hôn kia thì còn gì không hiểu nữa, lập tức trêu chọc “Nói thật xem nào, tối qua làm gì thế? Học được thói gặp trai quên bạn rồi, để mình xem thử xem ”
“Đừng làm loạn.” Thẩm Tư Ninh mím môi cười, tránh khỏi bàn tay đang sờ loạn của cô ấy “Tối qua thực sự rất hỗn loạn.”
Cô kể sơ qua mọi chuyện đã xảy ra tối hôm qua.
“Người đàn ông đó vóc dáng rất tốt, kỹ thuật cũng không tệ, chỉ là luôn mang theo súng bên người, kiểu người này rất nguy hiểm. Nếu không vì sáng sớm phải vội đi ly hôn, chắc đã kịp nhìn rõ mặt anh ta rồi.”
“Ồ hô, biết mùi vị rồi còn muốn nhìn rõ mặt người ta?” Tần Thi Lan thở dài “Xem ra kỹ thuật của anh ta còn giỏi hơn cả mẫu nam mà mình tìm cho cậụ Sao mình lại không gặp được chuyện tốt thế này chứ ”
Hai người vốn thân thiết, nên nói chuyện cũng chẳng kiêng dè.
Nhưng đùa thì đùa, việc nghiêm túc vẫn phải xử lý.
Tần Thi Lan xoa đầu cô, nghiêm mặt nói “Chuyện đó cứ giao cho mình, mình sẽ cho người điều tra rõ ràng, mấy đoạn camera giám sát cũng sẽ được xử lý sạch sẽ, tuyệt đối không để cậu bị dính vào mớ rắc rối đó.”
Dù Thẩm Tư Ninh có vẻ không để tâm, nhưng một người đàn ông có thể bị truy sát chắc chắn không phải hạng người bình thường. Tần Thi Lan sẽ không để bạn mình rơi vào nguy hiểm.
“Ừ.” Thẩm Tư Ninh gật đầu, vẫn còn cảm thấy toàn thân ê ẩm, vừa xoa thắt lưng vừa hỏi “Tối qua mình lỡ mất tiệc rượu, tổng giám của nước hoa Ngưng Phong có xuất hiện không?”
Tần Thi Lan lắc đầụ
“Không có. Trong bữa tiệc toàn là mấy người quen, dây mơ rễ má với nhau đều biết mặt cả rồi. Còn tổng giám bên Ngưng Phong chắc cố tình giấu mặt, không muốn dễ dàng lộ diện trước mặt người khác.”
“Nhưng có một tin vui.” Cô ấy cười híp mắt nói tiếp “Giải điều chế nước hoa quốc tế lần thứ tư sắp bắt đầu, lần này do công ty quảng cáo lớn nhất thành phố A tổ chức. Ba người đứng đầu sẽ được công ty Duệ Mỹ tài trợ để phát triển thương hiệu riêng. Đội hình truyền thông và hậu thuẫn thì khỏi phải nói.”
Thẩm Tư Ninh gật đầu, xem ra lần này ban tổ chức đầu tư rất mạnh tay.
Tần Thi Lan nhướng mày “Cuộc thi lần này quy tụ không ít nhân tài, tổng giám đốc bên Ngưng Phong cũng sẽ tham gia. Người có thể điều chế ra mùi hương trường tồn như Ngưng Phong thì tuyệt đối không phải người tầm thường. Lần này có quy tắc đặc biệt, vào vòng chung kết thì ai cũng phải lộ mặt, nên nếu cậu tham gia, chắc chắn sẽ gặp được anh ta.”
Cô ấy đắc ý tranh công nói “Nói đi, định cảm ơn mình thế nào đây?”
Thẩm Tư Ninh đang suy nghĩ, nếu thật sự anh cũng tham gia cuộc thi lần này, thì ngày gặp mặt chắc không xa nữa “Tin chuẩn không đó?”
“Phiếu đăng ký chị họ mình đã lấy về giúp cậu rồi, cậu nói xem có chuẩn không? Mình thấy cậu bây giờ không chỉ thấy sắc quên bạn, mà còn nghi ngờ năng lực làm việc của mình nữa.” Tần Thi Lan không nhịn được vò tóc cô rối tung “Con nhóc này, sớm muộn gì cũng phải trị cậu ”
“Mình nào dám nghi ngờ đại tiểu thư nhà họ Tần chứ.” Thẩm Tư Ninh ôm đại một cái gối, rất tự nhiên tựa đầu lên vai bạn thân “Cậu đã chuẩn bị mọi thứ cho mình rồi thì mình cứ thế mà nhận, tham gia thôi. Cậu cứ chờ mà xem, mình nhất định sẽ vào đến chung kết.”
“Ồ, khí thế ghê nhỉ.”
/947
|