Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 90

/599



Gương mặt trắng trẻo của thằng bé không còn chút buồn ngủ nào nữa, chỉ còn sự hốt hoảng và lo lắng.

"Đừng mà, bố đừng tiễn mẹ đi."

Nhìn thấy Cố Tiểu Niệm đứng cạnh giường, Lệ Tiểu Thiên nhảy phốc xuống, ôm chặt lấy chân cô, đôi mắt đen láy ánh lên sự căng thẳng và bất an  "Con sẽ uống thuốc mà, đừng để mẹ đi."

Thấy phản ứng của con trai, Lệ Nam Thành vừa thấy thương lại vừa buồn cười.

Thằng bé này, không sợ gì cả, chỉ sợ anh tiễn mẹ nó đi.

Chiêu này quả thật hữu hiệu hơn bất cứ biện pháp nào.

"Con ngoan thì bố sẽ không để mẹ con đi đâụ" Không muốn dọa thằng bé thêm nữa, Lệ Nam Thành dịu giọng, "Uống thuốc là để con khỏe mạnh, mẹ đã nói là thích những đứa trẻ bụ bẫm mà, con không chịu uống thuốc, cơ thể không khỏe lên, làm sao mập mạp được?"

Lệ Tiểu Thiên cắn môi, ấm ức nói  "Nhưng thuốc đắng lắm, tiêm cũng đau nữa, bố ơi, con có thể chỉ uống thuốc mà không tiêm được không?"

Nghe vậy, mũi Cố Tiểu Niệm cay xè, lòng cô tràn đầy xót xa.

Cô bế cậu bé lên, vỗ về và vuốt ve đầu  "Khi nào con khỏe hơn một chút, sẽ không phải tiêm mỗi ngày nữa, tiêm xong, mẹ sẽ xoa cho con, như thế sẽ đỡ đau hơn."

Lệ Tiểu Thiên nhìn cô bằng ánh mắt đầy tội nghiệp  "Vậy mẹ có thể nướng cho con thêm hai chiếc cánh gà được không?"

"Được chứ." Cố Tiểu Niệm mỉm cười, giọng nghẹn ngào  "Bất cứ món gì con muốn ăn, chỉ cần mẹ biết làm, mẹ sẽ làm cho con. Còn những món mẹ chưa biết, mẹ sẽ học, học xong rồi làm cho con."

Lệ Tiểu Thiên chớp mắt, nhìn thấy mắt mẹ đỏ hoe, cậu bé ôm chặt cổ cô rồi hôn lên má, an ủi ngược lại  "Mẹ đừng khóc, thật ra không đau lắm đâu, chỉ như bị kiến cắn một chút thôi, chỉ đau một xíu thôi mà."

Cậu bé ngoan ngoãn và hiểu chuyện như vậy khiến lòng Cố Tiểu Niệm càng thêm đau xót.

Cô hít một hơi thật sâu, giọng nghẹn lại  "Mẹ không khóc, con dũng cảm thế này, mẹ sao có thể khóc được."

Lệ Tiểu Thiên cọ nhẹ lên má cô, rồi nũng nịu đề nghị  "Mẹ ơi, tối nay ngủ với con được không? Con sợ lắm khi ngủ một mình."

"Được, mẹ sẽ ngủ với con."

Nghe mẹ đồng ý, mắt Lệ Tiểu Thiên sáng rực lên, cậu bé vô cùng phấn khích.

Cậu ôm cổ mẹ, khoe khoang với Lệ Nam Thành  "Bố, tối nay mẹ là của con rồi, bố không được giành với con."

Nhìn cảnh mẹ con ôm nhau, trong mắt Lệ Nam Thành lóe lên sự dịu dàng.

Anh nhìn Cố Tiểu Niệm với ánh mắt sâu thẳm, khóe môi cong lên  "Ừ, bố không giành với con đâu, tối nay tạm để mẹ con cho con một đêm."

Ý tứ của anh rất rõ ràng, những lần khác, Cố Tiểu Niệm vẫn sẽ ngủ cùng anh.

Cố Tiểu Niệm cũng hiểu được ý ngầm của anh, mặt cô đỏ bừng, không kìm được mà lườm anh một cái.

Anh nói gì vậy chứ 

Tại sao lại nói những lời mờ ám như thế?

Cô tự nghĩ mình đã lườm rất dữ dội, nhưng trong mắt Lệ Nam Thành, ánh mắt đó chỉ như đang làm nũng.

Đôi mắt lấp lánh nước, mang theo chút oán trách, đôi môi đỏ hồng hơi cong lên, làn da trắng mịn, mềm mại như có thể nặn ra nước...

Đôi mắt anh nheo lại, ánh nhìn trở nên u ám hơn.

Anh nhớ lại ngày hôm đó, khi bước vào suối nước nóng, cô chỉ mặc một bộ đồ bơi.

Mặc dù bộ đồ bơi đó không hở hang, nhưng so với những phụ nữ mặc bikini với thân hình bốc lửa, bộ đồ ấy lại càng quyến rũ hơn.




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status