Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 87

/599



"Thằng bé thật đáng yêụ" Cố Tiểu Niệm nhẹ nhàng vuốt ve đôi má mềm mịn của Lệ Tiểu Thiên, mỉm cười nói, "Tôi cũng rất thích thằng bé."

Anh có thể thấy rằng cô thực sự yêu thích Lệ Tiểu Thiên.

Có lẽ, đó là một điều xuất phát từ bản năng, giống như cách Lệ Tiểu Thiên nhanh chóng thích cô, tất cả đều đến từ sự tự nhiên.

Lệ Nam Thành liếc nhìn cô một lúc lâu rồi nói  "Bây giờ thằng bé rất phụ thuộc vào em, một ngày không thấy em là nó sẽ trở nên bất an, tôi lo rằng khi em đi đóng phim, nó sẽ ra sao."

Cố Tiểu Niệm cũng cảm nhận được sự phụ thuộc của Lệ Tiểu Thiên đối với mình.

Cô nhíu mày  "Bộ phim tiếp theo của tôi phải quay ở ngoại tỉnh, nếu tiến độ bình thường thì mất khoảng ba tháng mới quay xong. Nếu bị trì hoãn, có thể mất đến bốn hoặc năm tháng."

Theo những gì anh nói, Lệ Tiểu Thiên không thể xa cô dù chỉ một ngày, điều này thực sự là một vấn đề lớn.

"Phải đi lâu vậy sao?"

Lâu ư?

Cố Tiểu Niệm hơi bối rối.

Ba tháng để quay xong một bộ phim là rất nhanh rồi chứ.

Bởi vì đây là phim chiếu mạng, chi phí sản xuất nhỏ, yêu cầu về chất lượng cũng không cao, nên mới quay xong nhanh như vậy. Nếu là một bộ phim lớn hoặc điện ảnh, ít nhất cũng phải mất hơn một năm.

Thật ra cô cũng rất lưu luyến Lệ Tiểu Thiên, nhưng cô không thể ở mãi trong nhà họ Lệ mà không đi đâu cả.

Chẳng lẽ cô thật sự muốn trở thành con chim hoàng yến bị Lệ Nam Thành nuôi trong lồng ư?

"Ừm." Cô nhẹ nhàng đáp, sợ đánh thức Lệ Tiểu Thiên, nên hạ thấp giọng nói  "Anh nói xem, đến lúc đó, liệu Thiên Thiên có nghĩ rằng tôi đã bỏ rơi thằng bé không?"

 hết chương 

"Đúng vậy."

Ơ...

Anh không thể chần chừ một chút sao? Trả lời nhanh quá 

Cố Tiểu Niệm bối rối hỏi anh  "Vậy anh nói xem phải làm sao? Thiên Thiên không thể rời khỏi nhà họ Lệ, tôi cũng không thể về nhà mỗi ngày để ở bên thằng bé."

Cô muốn lắm chứ, nhưng lòng có muốn mà sức không đủ.

Lần này quay phim phải đến một thành phố cách Nam Thành cả ngàn cây số. Dù cô có mọc cánh cũng không thể bay về nhà mỗi ngày.

Lệ Nam Thành trầm ngâm.

Một lúc sau, anh nhìn Lệ Tiểu Thiên đang ngủ say, thấy thằng bé vẫn nắm chặt tay Cố Tiểu Niệm ngay cả khi ngủ, trong lòng anh chợt có chút rung động.

Thằng bé bám cô như thế, nếu phải đợi ba đến năm tháng mới gặp lại, chắc chắn sẽ làm loạn cả nhà họ Lệ lên.

...

Khi trở về nhà họ Lệ, Lệ Tiểu Thiên vẫn chưa tỉnh dậy.

Vì không muốn đánh thức cậu bé, suốt một giờ liền, Cố Tiểu Niệm không nhúc nhích cánh tay của mình.

Khi chuẩn bị xuống xe, định bế Lệ Tiểu Thiên lên, cô mới nhận ra tay mình đã bị tê cứng do bị gối quá lâụ

"Cảm giác như kiến bò vậy." Cô nhíu mày, cố nhịn cơn đaụ

Lập tức, vòng tay ôm lấy Lệ Tiểu Thiên nhẹ nhàng hơn, cậu bé được bế lên bởi đôi tay rắn chắc.

"Để tôi bế cho." Lệ Nam Thành liếc nhìn cô, trong ánh mắt thoáng hiện điều gì đó, ánh mắt sáng hơn bình thường một chút. "Nếu tay bị tê thì đổi tư thế hoặc đặt thằng bé sang bên cạnh, không cần quá nuông chiều nó."

Cố Tiểu Niệm nhăn mặt vì đau, phải đợi một lúc mới cảm thấy đỡ hơn, cô xoa xoa cánh tay, nhỏ giọng nói  "Tôi sợ làm thằng bé thức giấc."




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status