"Đã 23 rồi, còn nhỏ gì nữa? Thêm vài năm nữa mà không lấy chồng, nó sẽ thành gái ế mất. Đến lúc đó, không phải nó chọn người khác mà là người ta chọn nó, đến khi đó còn tìm được người tốt như bây giờ nữa sao?"
Lần này, bố Cố không im lặng nữa.
Giọng của Tô Lan cũng dịu dàng hơn nhiều "Thủ Hằng, người ta vẫn nói phụ nữ giỏi đến mấy cũng không bằng lấy được một tấm chồng tốt. Con gái không sớm kết hôn sinh con mà đi bon chen ngoài kia làm gì. Giới giải trí hỗn loạn như thế, nhà chúng ta lại chẳng có thế lực, nó sẽ chịu thiệt thòi."
"Chuyện này tôi sẽ suy nghĩ thêm, cũng phải hỏi ý kiến của Tiểu Niệm." Bố Cố dường như không còn kiên quyết như trước.
Thấy ông đã bị lay chuyển, Tô Lan rất vui mừng, giọng nói trở nên mềm mỏng "Đương nhiên là phải hỏi ý kiến của nó rồi. Tôi đâu phải là người cha mẹ cổ hủ, đến lúc đó sắp xếp để hai đứa gặp mặt, tôi đảm bảo Tiểu Niệm sẽ hài lòng."
Bên ngoài phòng.
Cố Tiểu Niệm không biết dùng từ gì để diễn tả sự phẫn nộ trong lòng mình.
Tô Lan luôn mong muốn cô nhanh chóng lấy chồng, bây giờ thì lại càng lộ rõ sự sốt ruột, dường như bà ta chỉ muốn cô kết hôn càng sớm càng tốt.
Có lẽ... sự nhiệt tình giúp đỡ giới thiệu này là vì sợ cô sẽ cướp mất Ôn Tử Ngôn chăng?
Nhớ lại cái tên "du học sinh ưu tú" mà Tô Lan vừa nhắc đến, Cố Tiểu Niệm không khỏi cười lạnh.
Mấy người đàn ông mà Tô Lan từng giới thiệu cho cô, có ai bình thường không?
Không là kẻ đã ly dị và có con, thì cũng là người đàn ông hơn cô hai, ba chục tuổi. Những người mà bà ta gọi là "xuất sắc" đều phải đặt trong ngoặc kép.
"Ba." Không muốn nghe thêm những lời đáng ghê tởm của Tô Lan nữa, Cố Tiểu Niệm đẩy cửa phòng làm việc bước vào.
Thấy cô, Tô Lan hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh lấy lại vẻ bình tĩnh "Ồ, Tiểu Niệm về rồi à, đúng là vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, dì và ba con vừa mới nhắc đến con xong."
Cố Tiểu Niệm phớt lờ bà ta, bước đến bên cạnh bố Cố, dịu dàng hỏi "Con nghe bác sĩ nói ba đã xuất viện rồi, ba đã hoàn toàn hồi phục chưa?"
Thấy cô, gương mặt bố Cố hiện lên nụ cười, tinh thần dường như phấn chấn hơn "Ba hồi phục từ lâu rồi, hôm qua định xuất viện, nhưng họ cứ bắt ba truyền thêm một ngày nữa."
Thấy Cố Tiểu Niệm không để tâm đến mình, như thể bà ta không tồn tại, Tô Lan tức đến méo miệng.
Đúng là đứa con gái không có giáo dục.
"Tiểu Niệm, dì và ba con vừa bàn xong, vài ngày nữa sẽ sắp xếp cho con gặp một đối tượng xem mắt, con thu xếp thời gian để đi gặp mặt nhé." Nhìn vào thân hình thon thả và gương mặt xinh đẹp của Cố Tiểu Niệm, trong mắt Tô Lan thoáng hiện lên vẻ thâm độc.
Con gái cưng của bà ta sắp đính hôn với Ôn Tử Ngôn rồi, Ôn Tử Ngôn vừa đẹp trai vừa có gia thế tốt, đúng là một chàng rể quý trong muôn người. Bà tuyệt đối không cho phép cuộc hôn nhân này có bất kỳ trở ngại nào.
Nếu có thể kết thông gia với nhà họ Ôn, Tô Lan sẽ có thể trở thành bà lớn trong giới thượng lưụ Nghĩ đến đây, lòng bà đầy tự mãn.
Mặc dù Ôn Tử Ngôn và Cố Tiểu Niệm đã chia tay, nhưng bà không thể đảm bảo con tiện nhân này không có ý đồ gì.
Chỉ khi cô kết hôn sớm, bà mới yên tâm.
|
/599
|

