Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 54

/599



Anh hỏi, cô liền ngoan ngoãn trả lời, như thể đó là một phản xạ tự nhiên.

“Ừm.” Anh khẽ gật đầu, đứng song song với cô, sau đó sải bước dài về phía cửa, “Đi thôi.”

“À.” Cố Tiểu Niệm bước theo anh, đi song song với anh.

Anh có đôi chân rất dài, thân hình từ eo trở xuống toàn là đôi chân dài, mỗi bước của anh tương đương hai bước của cô.

Tuy nhiên, đi cạnh anh, Cố Tiểu Niệm cũng không cảm thấy mệt mỏi, mặc dù sải chân của anh lớn nhưng anh đi khá chậm rãi.

Cô tự mãn nghĩ, chẳng lẽ anh cố tình giảm tốc độ để chờ cô?

Ánh nắng buổi sáng chiếu sáng rực rỡ, chiếc áo sơ mi trắng của anh dưới ánh mặt trời càng thêm tinh khôi, gió thoảng qua, cô thoang thoảng ngửi thấy mùi nước cạo râu của anh.

Hương thơm nhẹ nhàng của xạ hương, rất dịu dàng.

Nhìn từ góc nghiêng, sống mũi của anh cao và thẳng, môi mỏng, màu sắc nhạt, đường nét khuôn mặt sắc sảo, lạnh lùng, với biểu cảm xa cách khiến người khác không dám lại gần.

Nhưng hôm qua, người đàn ông lạnh lùng này lại khá chu đáo, khiến ấn tượng của cô về anh có chút thay đổi.

“Nhìn đủ chưa.” Anh đột ngột dừng lại, hai tay đút vào túi quần, cúi đầu nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng từ trên cao xuống.

“Ưm...” Ánh mắt lén lút của Cố Tiểu Niệm chưa kịp rút về thì đã bị anh bắt quả tang.

“Cái đó…”

“Đừng nói với tôi là trên người tôi lại có con bọ nữa.”

“…” Anh ta có thể đọc suy nghĩ sao, đúng là cô đang định nói vậy mà.

“Thu lại ánh mắt si mê của em đi, lau miệng đi, nước dãi sắp chảy xuống cổ áo rồi đấy.” Nói xong câu này với vẻ lạnh lùng, anh xoay người bước tiếp về phía trước.

Nước dãi?

Mặt Cố Tiểu Niệm đỏ bừng, vội vàng đưa tay lên laụ

Lau vài lần, cô mới nhận ra mình bị lừa.

Đáng ghét 

Cô giơ nắm đấm về phía bóng lưng của anh.

Cô chỉ có thể trút giận vào bóng lưng anh thôi, chứ để cô thật sự đánh anh vài cái thì cô chưa đủ gan.

Lệ Nam Thành và cô ngồi chung một xe.

Lên xe, anh nói với tài xế  “Tới khách sạn Lệ Ảnh trước.”

Cố Tiểu Niệm không ngờ anh lại đi cùng mình, cô hơi ngượng ngùng nói  “Liệu có làm mất thời gian của anh không?”

Anh trả lời với vẻ rất lạnh lùng  “Chỉ là tiện đường thôi, đừng nghĩ nhiềụ”

Cố Tiểu Niệm lập tức không biết phải nói gì.

Tiện đường?

Dù cô có kém về phương hướng đến mấy, cô cũng biết đường đi đến khách sạn Lệ Ảnh và Lệ Thị chẳng hề tiện chút nào.

Một nơi ở phía nam, một nơi ở phía bắc, cách nhau khá xa.

Nhưng anh đã nói là tiện đường, cô còn có thể không biết điều mà cãi lại sao?

Cô lại lén nhìn anh một lần nữa, trong lòng dâng lên một chút ấm áp.

Lệ Nam Thành, không hẳn là lạnh lùng như vẻ ngoài.

Lên xe, anh nhắm mắt nghỉ ngơi, dưới mắt có một lớp quầng thâm nhạt, không biết có phải đêm qua anh ngủ không ngon không.

Cố Tiểu Niệm không muốn quấy rầy giấc ngủ của anh, suốt đoạn đường, cô không lên tiếng nữa.

...

Tới khách sạn Lệ Ảnh, Cố Tiểu Niệm vội vã cầm túi của mình, mở cửa xe  “Tôi đi trước đây, cảm ơn anh đã đưa tôi tới đây, tạm biệt.”

Dù anh nói là tiện đường, nhưng cô vẫn phải bày tỏ sự cảm ơn.

Anh khẽ ừ một tiếng, sau đó không có phản ứng gì thêm.

Cố Tiểu Niệm nhún vai, cũng không mong anh sẽ có phản ứng gì.

“Vậy... tạm biệt nhé.”




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status