Cảm nhận được sự thay đổi trong cảm xúc của anh, Cố Ân Ân bắt đầu thấy khó chịụ Cô cố gắng kìm nén cơn giận, giả vờ dịu dàng hiểu chuyện “Anh Tử Ngôn, em thật không ngờ bố lại có thái độ như vậy, nhưng anh đừng lo, em sẽ cố gắng thuyết phục bố.”
Cô thừa biết lý do khiến Ôn Tử Ngôn không vui, nhưng cố tình giả ngây ngô.
Ôn Tử Ngôn ậm ừ đáp lại, giọng điệu thờ ơ “Ừ.”
Đã hai tháng hẹn hò, đây là lần đầu tiên anh lạnh nhạt đến vậy.
Lòng Cố Ân Ân rung lên cảnh báo, cô đột nhiên cảm thấy hoảng sợ.
Chết tiệt.
Cô đã đánh giá thấp vị trí của Cố Tiểu Niệm trong lòng Ôn Tử Ngôn.
Không thể để Ôn Tử Ngôn tiếp tục nghĩ về cô ta nữa, nếu không vị trí của cô sẽ bị đe dọa.
“Anh Tử Ngôn, có một chuyện... em không biết có nên nói với anh không…”
“Chuyện gì?” Ôn Tử Ngôn hờ hững đáp lại, rõ ràng không còn tâm trạng nói chuyện.
Cố Ân Ân ngập ngừng, cắn môi “Thật ra em đã nghe được một số tin đồn, ban đầu em không dám tin, nhưng bây giờ em thấy chuyện đó có lẽ là thật.”
“Chị em có thể đang bị người ta bao nuôi.”
“Em nói gì chứ?” Ôn Tử Ngôn quay đầu lại nhìn cô chằm chằm.
Cố Ân Ân thở dài “Ban đầu em cũng không tin, nghĩ rằng đó chỉ là lời đồn đại ác ý. Nhưng nếu chị ấy không được bao nuôi, làm sao có thể tìm được năm trăm vạn chỉ trong một ngày? Hơn nữa, những món quà mà người đàn ông kia mang tới đều rất đắt đỏ, người bình thường khó mà mua được. Còn bộ quần áo chị ấy mặc nữa, đó là trang phục mới nhất của thương hiệu C, cả bộ phải tốn đến hàng chục vạn. Chị ấy làm sao có thể tự mua được?”
Ban đầu cô còn nghĩ đó là hàng giả cao cấp.
Nhưng bây giờ, có lẽ kẻ bao nuôi đã mua nó cho con tiện nhân đó.
Càng nghĩ, lòng Cố Ân Ân càng tức tối.
Nếu suy đoán của cô là đúng, thì Cố Tiểu Niệm đã vớ được một tay đại gia rồi.
“Tiểu Niệm không phải loại người như vậy.” Ôn Tử Ngôn nhíu mày, miệng thì phủ nhận nhưng trong lòng bắt đầu dâng lên cơn giận.
“Em cũng không tin chị ấy lại là người như vậy, nhưng... anh Tử Ngôn à, cám dỗ trong làng giải trí quá lớn, người bình thường khó mà cưỡng lại được.”
“Không thể nào, Tiểu Niệm không phải là người ham hư vinh.”
Anh không ngừng phủ nhận, nhưng trong lòng ngày càng không yên.
Cố Ân Ân nói không sai, nếu không nhờ một kẻ giàu có, làm sao cô có thể tìm được ngần ấy tiền?
Câu chuyện về việc quản lý tài chính ứng trước thù lao, chỉ có thể lừa được những người ngoài ngành như bố Cố mà thôi.
Nhận thấy anh đã bắt đầu nghi ngờ, trong lòng Cố Ân Ân hả hê vô cùng.
Chỉ cần khiến anh nghĩ rằng Cố Tiểu Niệm là một kẻ tầm thường, hám lợi, chắc chắn anh sẽ không còn hứng thú với cô ta nữa.
Huống hồ, với tính kiêu ngạo của anh, không đời nào anh chấp nhận một người phụ nữ đã bị kẻ khác đùa giỡn.
...
“Thiếu phu nhân, giờ chúng ta đi đâu?” Liên Nhạc đưa Cố Tiểu Niệm từ bệnh viện ra, lái xe khỏi bãi đỗ.
Chiếc Maybach đen mới tinh, trị giá hàng triệu, xuất hiện ở đâu cũng thu hút sự chú ý.
Bên ngoài cửa sổ, có người giơ điện thoại lên chụp hình.
Cố Tiểu Niệm mệt mỏi xoa thái dương, nói “Về nhà đi.”
Lệ Tiểu Thiên vẫn đang đợi cô, cô không muốn để thằng bé phải đợi lâụ
Những ngày này cô còn chút thời gian rảnh để ở bên nó.
|
/599
|

