Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 189

/599



Nhưng giờ cô nhận ra mình không thể làm vậy.

Cô thực sự không nỡ rời xa Lệ Tiểu Thiên.

Chỉ cần nghĩ đến việc sau này không được gặp cậu nữa, lòng cô lại quặn đau như thể sắp phải xa đứa con ruột của mình.

...

Giữa màn mưa, chiếc siêu xe Bugatti nổi bật lao vào khu chung cư, nước bắn tung tóe.

Theo sau Bugatti là một đoàn xe sang màu đen.

Mọi người trong khu này đã quá quen với xe sang, nhưng một chiếc xe phiên bản giới hạn toàn cầu như thế này thì không phải cứ có tiền là mua được.

Chủ nhân của chiếc xe này không chỉ giàu có mà còn có địa vị cực kỳ cao.

Vài phút sau, đoàn xe đồng loạt dừng dưới một tòa nhà.

Chiếc Bugatti đầu tiên mở cửa, tài xế bước ra, đi tới cửa sau mở cửa xe, cung kính đứng chờ.

Những người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán  "Ai thế nhỉ, sao mà khí thế lớn thế?"

"Đây là xe phiên bản giới hạn toàn cầu đấy, tôi đã thấy nó trên tạp chí, người có thể mua được chiếc này không phải là người giàu bình thường đâụ"

Lát sau, người ngồi trong xe cuối cùng cũng bước ra.

Nhưng những người đứng xem không nhìn rõ được khuôn mặt anh ta.

Vừa bước xuống xe, một hàng vệ sĩ đã lập tức đứng ra tạo thành bức tường người, che chắn tầm nhìn của đám đông.

Tất cả những gì mọi người có thể thấy chỉ là một bóng dáng gầy gò trong bộ đồ đen.

 hết chương 

Dáng người cao ráo, thẳng tắp, khí thế bừng bừng.

Dù cách xa bảy, tám mét, cũng có thể cảm nhận được khí chất mạnh mẽ toát ra từ người đàn ông đó.

Chẳng mấy chốc, một nhóm vệ sĩ mặc đồ vest đen đã vây quanh anh ta, cùng tiến vào tòa nhà.

Đi thang máy lên tầng, dừng trước cửa căn hộ số 1802, Lệ Nam Thành ngước nhìn số nhà, khẽ nhíu mày rồi dừng bước.

Dù rất giận việc Lệ Tiểu Thiên bỏ nhà đi, nhưng điều khiến anh băn khoăn nhiều hơn là sự khó hiểụ

Lệ Tiểu Thiên làm sao lại chạy đến nơi này?

Từ khi sinh ra, cậu bé luôn sống trong biệt thự nhà họ Lệ, chỉ thỉnh thoảng ra ngoài, nhưng lúc nào cũng có vệ sĩ đi theo sát.

Lệ Tiểu Thiên không có bạn bè.

Ngoài người nhà họ Lệ, cậu bé không quen ai ở bên ngoài.

Vậy mà lần đầu tiên bỏ nhà đi, cậu lại đến một nơi mà chưa từng đặt chân đến.

"Gõ cửa đi." Anh ra lệnh cho trợ lý.

"Vâng, thưa thiếu gia."

Trợ lý tiến tới, nhẹ nhàng gõ hai lần lên cánh cửa.

Bên trong căn hộ.

Lệ Tiểu Thiên cúi đầu ăn cơm, tay xúc từng muỗng thật nhanh.

Cậu thật sự đói, nên ăn rất nhanh, chưa mấy chốc đã ăn gần hết nửa bát cơm.

Dù ăn nhanh, nhưng dáng ăn của cậu vẫn không hề thô tục.

Ngược lại, mỗi động tác của Lệ Tiểu Thiên đều rất thanh lịch, dễ dàng nhận ra rằng cậu đã được giáo dục rất tốt.

Cố Tiểu Niệm liên tục gắp thức ăn cho cậu, nhìn thấy cậu bé thích thú ăn cơm mình nấu, lòng cô tràn đầy hạnh phúc.

"Mẹ ơi, cơm mẹ nấu ngon quá  Sau này con muốn ăn cơm mẹ nấu mỗi ngày. Bố đã thuê rất nhiều đầu bếp cho con, họ bảo rằng đó đều là những người giỏi nhất trên thế giới, nhưng con thấy đồ ăn của họ đều rất khó nuốt."

Cậu nuốt một miếng thịt kho tàu, ngẩng đầu lên, vẻ mặt tội nghiệp nói  "Con ở nhà không bao giờ ăn no, ngày nào cũng đói bụng, nếu sau này không được ăn cơm mẹ nấu nữa, chắc con sẽ bị chết đói mất."

Cố Tiểu Niệm nhíu mày  "Con ở nhà mà thường xuyên đói à?"




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status