Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 186

/599



Cậu ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng ngời nhìn Cố Tiểu Niệm, trông rất lo lắng, kéo lấy vạt áo cô  “Bố sẽ mang con đi, ông ấy sẽ cho rất nhiều người trông chừng con, sau này con sẽ không được gặp mẹ nữa.”

Những lời nói đáng thương của cậu bé khiến trái tim Cố Tiểu Niệm đau thắt.

Cô ôm lấy thân hình nhỏ bé mềm mại, thơm tho của Lệ Tiểu Thiên, nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, dịu dàng nói  “Sao có thể thế được, bất cứ khi nào con muốn gặp mẹ, con đều có thể gặp, mẹ sẽ theo con về nhà.”

Đôi mắt Lệ Tiểu Thiên sáng lên, trước tiên là vui mừng, nhưng sau đó cậu lại nghi ngờ nhìn cô  “Thật không? Mẹ, mẹ không được lừa con đâụ”

Nghĩ đến việc sau khi ngủ dậy, mẹ cậu đã biến mất, trong lòng Lệ Tiểu Thiên vẫn còn rất sợ hãi.

“Sao mẹ có thể lừa con yêu được.” Cố Tiểu Niệm cúi xuống hôn nhẹ lên má cậu, cầm lấy khăn tiếp tục lau tóc cho cậu, “Mẹ đã nói rồi mà, mẹ chỉ về đây lấy một số đồ thôi, mẹ vẫn luôn là mẹ của Thiên Thiên.”

“Thiên Thiên là đứa trẻ dễ thương nhất trên thế giới này, mẹ rất thích con, sẽ không bỏ rơi con đâụ”

Lúc trước khi tắm, cô đã hỏi tại sao Lệ Tiểu Thiên lại lén bỏ nhà đi.

Câu trả lời của cậu bé khiến cô vừa đau lòng vừa xót xa.

Cậu nói  Quản gia ông nói mẹ về lấy đồ, sẽ quay lại nhanh thôi, nhưng Thiên Thiên đợi mãi đợi mãi, mẹ vẫn chưa về. Gọi điện cho mẹ nhưng điện thoại mẹ không liên lạc được, Thiên Thiên rất sợ, sợ rằng mẹ sẽ không bao giờ trở về nữa.

Khi cậu bé nói những lời này, đôi mắt rưng rưng nước, trông rất đáng thương, khiến Cố Tiểu Niệm không ngừng xin lỗi cậụ

Cô thậm chí không biết điện thoại của mình đã tắt nguồn.

Nghĩ đến việc cậu bé ngủ dậy không thấy cô, gọi điện không liên lạc được, không nhìn thấy cô, không thể liên lạc được với cô, cậu sẽ hoảng sợ và lo lắng đến mức nào.

Cô cứ tưởng đã giao phó cho quản gia Lâm là đủ, nhưng không ngờ rằng Lệ Tiểu Thiên vốn là một đứa trẻ rất thiếu cảm giác an toàn.

Chuyện lần này, cô cũng có một phần trách nhiệm.

“Thiên Thiên ngoan, mẹ bây giờ sẽ gọi điện cho bố, để bố đến đón chúng ta về nhà, được không?” Cố Tiểu Niệm lau tóc cậu gần khô, cắm máy sấy vào nguồn điện, rồi sấy tóc cho cậụ

Tóc của Lệ Tiểu Thiên rất đẹp.

Tóc cậu bóng mượt, mềm mại, chạm vào cảm giác rất trơn tru, như lụa, trên đỉnh tóc còn ánh lên một vòng sáng khỏe khoắn.

Điều này chắc hẳn là di truyền từ Lệ Nam Thành, hoặc từ mẹ của cậu, tóc của Lệ Nam Thành cũng cực kỳ đẹp.

Lệ Tiểu Thiên cúi đầu, cắn môi chần chừ một lát, rồi ngẩng đầu nhìn cô hai lần, nhẹ nhàng, chầm chậm gật đầụ

Cuối cùng, cậu nhóc vẫn tin lời cô.

Cố Tiểu Niệm vui vẻ nói  “Vậy bây giờ mẹ sẽ gọi điện cho bố, sau khi về nhà, buổi tối mẹ làm món ngon cho con.”

Nghe những lời này, khuôn mặt Lệ Tiểu Thiên đang tựa vào cô cuối cùng cũng nở nụ cười hạnh phúc, đôi má trắng hồng lộ ra lúm đồng tiền nhỏ  “Vâng ”

...

Khi Cố Tiểu Niệm gọi điện, chuông reo rất lâu thì Lệ Nam Thành mới bắt máy.

“Chuyện gì?” Giọng nói trầm thấp lạnh lùng từ điện thoại vang lên, âm u nặng nề, Cố Tiểu Niệm có thể cảm nhận được anh đang kiềm chế cơn giận.

Cô quay đầu lại, liếc nhìn Lệ Tiểu Thiên đang lăn qua lăn lại trên giường mình, hạ giọng nói  “Thiên Thiên đang ở chỗ tôi, anh đến nhanh đi.”




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status