Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 163

/599



Dù Cố Tiểu Niệm đã dọn khỏi nhà họ Lệ, nhưng quản gia Lâm vẫn tỏ ra vô cùng kính trọng với cô.

“Tiểu Thiên đã tỉnh chưa?”

Cố Tiểu Niệm vội vã bước lên lầụ

“Tiểu thiếu gia vẫn chưa tỉnh, nhưng vừa rồi bác sĩ đã đo nhiệt độ, sốt đã hạ về mức bình thường.” Quản gia Lâm đi theo cô, báo cáo chi tiết tình hình của Lệ Tiểu Thiên.

Mặc dù khi trước thiếu gia đã rất giận dữ khi dặn ông thu dọn hành lý cho thiếu phu nhân, nhưng dù sao đi nữa, thiếu phu nhân vẫn là thiếu phu nhân.

Thiếu gia chưa nói gì đến chuyện ly hôn, nên Cố Tiểu Niệm vẫn là thiếu phu nhân của nhà họ Lệ.

Những người làm việc trong nhà họ Lệ như ông, dù sao cũng phải tiếp tục giữ thái độ kính trọng và khách khí.

Khi đến trước phòng ngủ của Lệ Tiểu Thiên, cánh cửa để hờ, Cố Tiểu Niệm đẩy nhẹ cửa bước vào, ngay lập tức nhìn thấy Lệ Nam Thành đang ngồi bên trong.

Anh ngồi cạnh cửa sổ, ngược sáng, những đường nét sắc sảo trên gương mặt anh bị bao phủ bởi một lớp bóng tối mờ mờ.

Nhưng ngay cả khi chỉ nhìn thấy góc nghiêng, anh vẫn đẹp đến kinh ngạc.

Chỉ cách đây vài ngày thôi mà giờ gặp lại, cô có cảm giác như đã rất lâu rồi.

Nhớ lại sự việc đêm đó, mặt cô bất giác đỏ bừng.

Cố Tiểu Niệm cắn môi, do dự đứng ở cửa, băn khoăn không biết có nên bước vào hay không, thì nghe tiếng quản gia Lâm vang lên  “Thiếu gia, thiếu phu nhân đã đến.”

Không biết có phải cô nhìn nhầm không, nhưng ngay khi quản gia nhắc nhở, tấm lưng của Lệ Nam Thành dường như cứng đờ lại.

Anh không nói gì, cũng không quay đầu lại.

Cố Tiểu Niệm lập tức cảm thấy lúng túng.

Khi đến đây, cô đã biết Lệ Nam Thành sẽ không chào đón mình, nhưng bị anh phớt lờ đến mức này, cô thấy mình thật mất mặt.

Quản gia Lâm nhìn cô rồi lại nhìn Lệ Nam Thành, khẽ nói  “Thiếu phu nhân vào đi, thiếu gia lúc ngủ còn luôn miệng gọi cô, biết cô đến đây, chắc chắn cậu ấy sẽ vui lắm.”

Nói xong, ông lại nhỏ giọng nói thêm  “Thiếu gia thực sự rất nhớ cô, nhưng anh ấy miệng thì cứng lòng lại mềm, thiếu phu nhân đừng để bụng.”

Cố Tiểu Niệm gượng cười, khẽ gật đầu  “Vâng, tôi biết.”

Quản gia Lâm có lẽ nghĩ rằng họ chỉ là một cặp đôi cãi vã bình thường, ông mong họ sẽ làm lành.

Lệ Nam Thành không để ý đến cô, Cố Tiểu Niệm đành phải tự mình dày mặt bước vào.

Cô từ từ tiến đến bên giường, cúi đầu cắn môi, đang định chủ động chào hỏi anh thì Lệ Nam Thành bất ngờ ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào cô.

Ánh mắt anh sâu thẳm và lạnh lẽo, không chút ấm áp, khiến cô lạnh buốt từ tận tâm can.

Chạm phải đôi mắt đen như vực sâu không đáy ấy, Cố Tiểu Niệm bỗng cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

Cô căng thẳng siết chặt tay, cố nặn ra một nụ cười và giả vờ bình thản chào hỏi  “Xin lỗi, vì quá lo lắng cho Tiểu Thiên nên tôi đã đến mà không báo trước.”

“Cô cũng biết lo cho Tiểu Thiên sao?” Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên, tạo thành một đường cong chế giễụ

Cố Tiểu Niệm nhận ra sự mỉa mai trong lời nói của anh  “Tất nhiên tôi lo cho thằng bé. Tiểu Thiên là một đứa trẻ đáng được yêu thương, anh cũng đã từng nói chuyện của người lớn không nên liên quan đến trẻ con. Tôi không có ác ý với Tiểu Thiên.”

“Cô không có ác ý với Tiểu Thiên, vậy là cô có ác ý với tôi sao?”




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status