Nhìn vẻ mặt như thể đã nắm chắc phần thắng của anh, lửa giận của cô bùng lên, cười lạnh "Đúng vậy, tôi muốn chấm dứt hợp đồng với anh "
"Được thôi." Lệ Nam Thành mỉm cười, trong đôi mắt đen tuyền lóe lên ánh nhìn nguy hiểm, "Trước khi chấm dứt hợp đồng, hãy trả hết số tiền em nợ tôi đã."
Chương kết thúc
Nhắc đến số tiền năm triệu, sự hùng hổ của Cố Tiểu Niệm lập tức xẹp xuống.
Năm triệu ở đây là năm triệu nhân dân tệ nha, quy ra tiền việt thì tầm hơn 17 tỷ
Cô yếu ớt nói “Tôi đương nhiên sẽ trả lại cho anh, nhưng hiện giờ tôi không có đủ tiền, tôi có thể viết giấy vay nợ, khi nào có tiền sẽ trả ngay cho anh.”
“Chờ em có tiền? Cố Tiểu Niệm, em muốn tôi đợi đến bao giờ? Mười năm, hay hai mươi năm?”
Nghe rõ sự mỉa mai và khinh thường trong giọng nói của anh, Cố Tiểu Niệm siết chặt nắm tay, nén giận nói “Tôi vừa nhận đóng một bộ phim, sẽ được trả trước một phần cát xê, công ty mới cũng trả phí ký hợp đồng khá cao, khi nhận tiền, tôi sẽ có năm triệụ”
Công ty mới, Nghệ Hàm, trả cho cô một khoản phí ký hợp đồng là mười triệụ Sau khi trừ các khoản hoa hồng, cô vẫn giữ được hơn một nửa.
“Em có vẻ quên một điềụ” Lệ Nam Thành từng bước tiến đến gần cô, “Hủy hợp đồng trước thời hạn, em còn phải bồi thường phí vi phạm hợp đồng.”
Phí vi phạm hợp đồng?
Cố Tiểu Niệm ngạc nhiên tròn mắt.
Lúc ký hợp đồng, cô không chú ý kỹ, cũng không thấy có điều khoản vi phạm hợp đồng.
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, Lệ Nam Thành nhếch môi, nói từng chữ một “Em nên nhớ, Cố Tiểu Niệm, em nợ tôi tổng cộng mười triệụ”
Mười triệu
Cố Tiểu Niệm bị con số đó làm cho choáng váng.
“Nể tình em đối xử tốt với Tiểu Thiên, tôi cho em ba ngày, ba ngày sau, nếu em không trả đủ mười triệu, tôi sẽ đòi nợ theo cách của mình.”
...
Khi trở về biệt thự nhà Lệ, Cố Tiểu Niệm thấy hành lý của mình đã được đóng gói xong.
Trong đại sảnh, quản gia Lâm nhìn cô với vẻ mặt phức tạp, như muốn nói lại thôi “Thiếu phu nhân, thiếu gia chỉ là nhất thời nóng giận thôi, đợi cậu ấy nguôi giận, sẽ đón cô trở về.”
Hai tiếng trước, quản gia Lâm nhận được lệnh từ Lệ Nam Thành, yêu cầu ông đóng gói toàn bộ đồ đạc của Cố Tiểu Niệm và tiễn cô ra khỏi nhà.
Người truyền đạt lệnh là Liên Nhạc. Khi hỏi lý do, ông biết rằng Cố Tiểu Niệm và Lệ Nam Thành đã cãi nhau rất lớn, thậm chí đến mức phải sống ly thân.
Lúc này, quản gia Lâm chỉ thấy may mắn là Tiểu Thiên đang ngủ. Nếu cậu bé biết Cố Tiểu Niệm phải rời đi, chắc chắn sẽ làm loạn lên.
Cố Tiểu Niệm nhìn hành lý đã đóng gói sẵn, gương mặt bình tĩnh không chút buồn bã hay đau khổ. Cô cười nhạt “Quản gia Lâm, đồ đạc đã đóng gói hết chưa?”
Lệ Nam Thành quả thực là người quyết đoán. Không cần cô động tay, anh đã thu xếp hành lý cho cô, giúp cô tiết kiệm không ít thời gian.
Kiêu hãnh như anh, quả thật chưa bao giờ ép buộc ai.
Quản gia Lâm có chút lúng túng, gật đầu “Vâng, đã đóng gói hết rồi.”
“Ừm, cảm ơn.”
Khi đến, Cố Tiểu Niệm chỉ mang theo một chiếc vali nhỏ, khi rời đi, cô vẫn chỉ mang theo một chiếc vali nhỏ.
Cô kéo vali lên, mỉm cười với quản gia Lâm, rồi ngước nhìn lên tầng “Tiểu Thiên… đang ngủ à?”
|
/599
|

