"Thưa anh, làm ơn giúp tôi một chút, cầu xin anh " Cô ngồi phịch vào lòng một người đàn ông, khẩn thiết cầu xin nhỏ nhẹ.
Tất cả mọi người trong phòng đều hít một hơi kinh ngạc.
Mọi ánh mắt trong phòng VIP đổ dồn về phía Cố Tiểu Niệm.
Người phụ nữ này không muốn sống nữa hay sao, dám...
Rầmnan
Cánh cửa phòng bật tung.
Ông chủ Lâm cùng đám tay chân bước vào mà không thèm nhìn xem trong phòng có những ai, vừa bước vào đã lớn tiếng mắng chửi "Con tiện nhân, mày trốn nữa đi, mày lại trốn nữa cho tao xem. Đồ không biết điều, để xem tí nữa về tao xử lý mày thế nào "
Khi vào phòng, đám tay chân của ông ta liếc mắt nhìn về góc phòng và phát hiện ra Cố Tiểu Niệm, một người chỉ tay về phía đó "Ông chủ, cô ta ở kia."
Ông chủ Lâm trừng mắt nhìn theo và cũng thấy Cố Tiểu Niệm, ánh mắt hắn đầy vẻ hung ác "Lúc nãy còn giả vờ trong sạch lắm, bây giờ lại chui vào lòng thằng đàn ông khác, đồ đê tiện, còn không mau lăn qua đây cho tao "
Cố Tiểu Niệm lo lắng nắm chặt vạt áo của người đàn ông bên cạnh, sợ hãi anh ta sẽ ném mình ra ngoài.
"Thưa anh, xin hãy giúp tôi, chỉ cần ngài giúp tôi lần này, tôi sẽ cảm ơn ngài đàng hoàng, xin anh..."
Suốt từ đầu đến giờ, người đàn ông vẫn im lặng.
Khi cô lại một lần nữa khẩn cầu, anh ta cúi đầu nhìn cô, sau đó, với giọng trầm thấp chỉ đủ hai người nghe thấy, anh ta nói "Tôi giúp em, em định cảm ơn tôi thế nào?"
Cố Tiểu Niệm sững sờ.
Giọng nói của anh ta rất quyến rũ, trầm ấm khàn khàn, vang lên như tiếng đàn violin mê hoặc.
"Anh... anh muốn tôi cảm ơn thế nào?"
Người đàn ông đáp "Muốn nhờ tôi, em phải trả giá đắt."
Cố Tiểu Niệm gấp gáp nói "Chỉ cần anh giúp tôi, tôi sẽ trả tiền."
"Nhớ lời em nói." Nói xong, người đàn ông ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh lùng như băng nhìn thẳng về phía trước.
Ông chủ Lâm, người vừa rồi còn tỏ vẻ hung hăng, bất giác run lên khi bắt gặp ánh mắt của người đàn ông.
Hắn không nhìn rõ mặt người đàn ông, nhưng có thể cảm nhận rõ ràng luồng khí lạnh tỏa ra từ anh ta.
Linh cảm bất thường khiến ông chủ Lâm bỗng cảm thấy sợ hãi.
Dù đã lăn lộn trên thương trường bao nhiêu năm, hắn vẫn biết không nên chọc vào loại người như thế này. Lẽ ra nếu hắn tỉnh táo, hắn sẽ không dám đụng vào những kẻ nguy hiểm rõ ràng như vậy, nhưng hôm nay hắn đã uống khá nhiều, hơi men khiến hắn liều lĩnh hơn.
Hắn lầm bầm khıêu khích "Thằng mặt trắng, mày nhìn cái gì? Mày định ra mặt cho con này à? Tao cảnh cáo mày, con này là người tao chọn, mày dám tranh với tao thì tao..."
"Muốn chết." Một giọng nói lạnh lẽo như từ địa ngục vang lên từ góc tối.
Bất thình lình, ông chủ Lâm hét lên thảm thiết như heo bị chọc tiết "A, đau quá, đau quá Tay tôi..."
Một con dao gọt trái cây đã bay ra và xuyên qua mu bàn tay của hắn.
Đám tay chân của ông chủ Lâm thấy ông ta bị thương, lập tức lao về phía người đàn ông.
Nhưng chưa kịp đến gần trong bán kính một mét, bọn chúng đã bị một nhóm vệ sĩ mặc đồ đen từ trong bóng tối bước ra hạ gục trong chớp mắt.
Toàn bộ quá trình không mất quá ba phút, ông chủ Lâm và đám tay chân của hắn đã bị lôi đi, tiếng la hét tắt dần.
Không gian trong phòng VIP lại trở nên yên tĩnh.
|
/599
|

