Thế nhưng, khi cô cười, ánh mắt lại pha chút quyến rũ, đầy mê hoặc.
Cô có sự kết hợp giữa nét trong sáng và quyến rũ đầy tinh tế, mang lại một sức hút đặc biệt khó cưỡng
Ông chủ Lâm nhìn làn da trắng mịn không tỳ vết của cô, trong đầu hiện lên nhiều hình ảnh đồi trụy.
Ánh mắt dâm du͙c của ông ta lóe lên ánh sáng tham lam, nhưng ông ta không hề động đậy, chỉ cười lạnh lùng "Sao vậy, Cố tiểu thư khinh thường tôi sao?"
Thấy tình hình không ổn, Trần Linh vội lên tiếng giải vây "Ông chủ Lâm, Tiểu Niệm thật sự bị dị ứng với cồn, hay là tôi uống thay cô ấy, tôi sẽ uống liền ba ly để tạ lỗi, được chứ?"
Bốp
Ông chủ Lâm đập mạnh ly rượu xuống bàn, sắc mặt đen lại "Tôi muốn người của cô uống, cô có uống mười ly cũng vô ích Sao, chỉ là một ly rượu mà Cố tiểu thư cũng không muốn nể mặt tôi?"
Sắc mặt Trần Linh trở nên khó coi, cô quay đầu lại nói với Cố Tiểu Niệm “Tiểu Niệm, em…”
Quảng cáo này thực sự là hợp đồng lớn, những đại sứ thương hiệu trước đây đều là những nữ nghệ sĩ hàng đầụ
Nếu Cố Tiểu Niệm có thể nhận được hợp đồng này, sẽ rất có lợi trong việc nâng cao danh tiếng của cô.
Nếu cô thực sự là người phụ nữ của Lệ Nam Thành, Trần Linh sẽ không bao giờ dám bắt cô uống rượu, nhưng cô ấy luôn khẳng định rằng mình không có mối quan hệ mờ ám nào với anh.
Vì không có thế lực chống lưng mạnh mẽ, Trần Linh cũng không thể cứng rắn quá.
Một nữ nghệ sĩ ra ngoài bàn chuyện làm ăn, làm sao mà có thể không uống chút rượu?
Nhìn thấy Trần Linh đang lúng túng, Cố Tiểu Niệm hít một hơi thật sâu, không còn cách nào khác, cô đành đổi sang ly rượu, nở một nụ cười dịu dàng “Ông chủ Lâm đừng giận, ông đã trân trọng tôi như vậy, tôi sẽ uống ly này.”
“Đúng rồi, nào nào, Cố tiểu thư, chúng ta cạn ly.” Ông chủ Lâm chuyển từ giận dữ sang cười, trong mắt hiện lên ánh nhìn tinh quái, nâng ly rượu của mình lên.
...
Buổi tiệc diễn ra được một nửa.
Cố Tiểu Niệm bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Cơ thể cô bỗng trở nên nóng rực, đầu óc cũng hơi choáng váng.
Cảm giác này… không hề xa lạ với cô.
Đêm hôm ấy ở khách sạn quốc tế Hyatt, khi họ tổ chức tiệc mừng…
Chết tiệt
Ông chủ Lâm đã bỏ thuốc vào ly rượu của cô.
Lợi dụng lúc tác dụng của thuốc chưa phát huy, cô lập tức đứng dậy, cố gắng giữ bình tĩnh và nói “Chị Trần, ông chủ Lâm, hai người cứ trò chuyện tiếp, tôi đi vệ sinh một lát.”
Ông chủ Lâm ngước lên, đôi mắt dâm tà nhìn cô chằm chằm, trên khuôn mặt đầy nụ cười đắc ý, ông ta vẫy tay "Đi đi."
Cố Tiểu Niệm không dám chần chừ, nhanh chóng rời khỏi phòng.
...
Ra khỏi phòng, cô lập tức chạy nhanh về phía thang máy.
Nhưng cô vừa đi được hai bước thì một nhóm người xuất hiện chắn đường.
Từ phía sau, ông chủ Lâm cười đểu giả và hỏi “Cố tiểu thư, chẳng phải cô đi vệ sinh sao? Sao lại đi nhầm hướng thế này?”
Cố Tiểu Niệm cứng đờ người.
Ông chủ Lâm đã biết ý định của cô và đã sắp xếp người chặn đường từ trước.
Chết tiệt
Lão sói già xảo quyệt này không dễ đối phó chút nào.
“À, cảm ơn ông chủ Lâm đã nhắc nhở, có vẻ tôi đã đi nhầm thật.”
Cố Tiểu Niệm quay lại, định bước về hướng nhà vệ sinh.
|
/599
|

