Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 131

/599



Nhưng với tiêu chuẩn của Lệ Nam Thành, dù Tiểu Thiên có được sinh ra bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo, thì mẹ của cậu bé chắc chắn cũng là một người phụ nữ xuất sắc về mọi mặt.

Với người kén chọn như Lệ Nam Thành, lựa chọn mẹ cho con mình chắc chắn cũng phải thật hoàn hảo.

Cô tưởng rằng Lệ Nam Thành sẽ nói với cô rằng Tiểu Thiên được sinh ra từ thụ tinh nhân tạo, nhưng anh lại không nói thêm gì.

Trong bóng tối, đôi mắt lạnh lùng sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt anh mang theo nhiều sắc thái phức tạp.

"Về thân thế của Tiểu Thiên, sau này tôi sẽ nói cho em biết, nhưng bây giờ chưa phải là thời điểm thích hợp."

Bốn năm trước, vì một số tình huống đặc biệt, anh phải có một đứa con, để trong tương lai, trước khi sự việc xảy ra, anh vẫn có thể giữ được dòng máu của nhà họ Lệ.

Nhưng điều anh cần chỉ là một đứa con, vì vậy anh chưa từng nghĩ sẽ hoàn thành điều đó bằng cách kết hôn. Sau khi Tiểu Thiên ra đời, anh đã đưa cậu bé ra nước ngoài.

Để tránh những rắc rối không cần thiết, anh đã nhờ một chuyên gia thôi miên xóa hết ký ức của mẹ Tiểu Thiên trong năm mà cô ấy mang thai.

Anh chưa bao giờ có ý định để mẹ con họ tái ngộ.

Nhưng giờ mọi chuyện đã có sự chuyển biến, những sự kiện gần đây xảy ra đã khác xa so với những gì anh dự tính.

Suy nghĩ của anh cũng đang thay đổi.

Việc có nên để mẹ con họ tái ngộ hay không đã trở thành một câu hỏi khó trả lời.

Lệ Nam Thành vẫn chưa quyết định có nên nói cho cô biết hay không, nhưng với Cố Tiểu Niệm, những lời nói của anh giống như một cách từ chối.

Cô biết điều, không hỏi thêm nữa.

Lệ Nam Thành cũng không nhắc lại chuyện đó. Anh im lặng vài giây rồi giọng điệu lạnh lùng vang lên  "Đêm qua tôi đưa ra yêu cầu đó vì nghĩ em sẽ đồng ý. Nhưng nếu em không thích, coi như tôi chưa nói gì."

Sau một chút ngập ngừng, anh nói tiếp  "Đừng xem tôi như một tên cầm thú, tôi không bao giờ ép buộc ai, nếu em không thích, sau này sẽ không có chuyện đó nữa."

Nói xong, anh quay người rời đi.

Cho đến khi bóng dáng anh hoàn toàn biến mất, Cố Tiểu Niệm vẫn còn sững sờ đứng tại chỗ.

Trong không khí, vẫn còn vương vấn hương thơm nhẹ nhàng, thanh nhã của anh, thoang thoảng quanh mũi cô.

Ở hành lang, ánh sáng dịu dàng chiếu lên tấm thảm màu trắng ngà. Cố Tiểu Niệm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bóng dáng anh bị kéo dài bởi ánh đèn, dần dần biến mất khỏi tầm nhìn của cô.

Cô không biết trong lòng mình cảm thấy như thế nào.

Anh nói sẽ không dây dưa với cô nữa, cô đáng ra nên vui mừng.

Nhưng cô không hề cảm thấy hạnh phúc, trong lòng như trống rỗng, thiếu vắng điều gì đó.

Cô nghiến mạnh lòng bàn tay, nỗi đau thấu xương khiến các đường nét trên khuôn mặt cô nhăn nhó.

Cô nhếch miệng, tự chế nhạo bản thân, thì thầm  "Cố Tiểu Niệm, mày còn mong chờ gì nữa? Đây chẳng phải là điều mày muốn sao? Giữa mày và người đàn ông này không bao giờ có khả năng gì cả. Chỉ khi giữ khoảng cách với anh ấy, mày mới an toàn. Đừng quên rằng một năm nữa, mày và anh ấy sẽ không còn liên quan gì đến nhau, từ bây giờ giữ khoảng cách chính là điều đúng đắn nhất."

nannan

Lệ Nam Thành là người nói được làm được.




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status