Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 126

/599



"Thiếu phu nhân, cô thấy trong người đỡ hơn chưa?" Quản gia Lâm đã thấy hết sự tương tác giữa hai người, trong lòng âm thầm thở dài.

Hình như thiếu gia và thiếu phu nhân lại có chuyện không vui.

Sáng nay khi phát hiện thiếu phu nhân bị cảm sốt, ông đã gọi điện cho thiếu gia ngay. Nhưng sau khi nhận cuộc gọi, giọng thiếu gia rất lạnh nhạt, anh nói rằng những chuyện nhỏ như vậy thì tự ông xử lý, lần sau không cần phải báo cho anh biết nữa. 

 hết chương 

Giả vờ buông lỏng để nắm bắt  nếu dịch sát nghĩa thì là "bắt rồi thả" mà mình thấy nó khỏ hiểu quá nên đổi thành câu "giả vờ buông lỏng để nắm bắt". Câu này có nghĩa là một chiến thuật trong chiến tranh hoặc trong các mối quan hệ, nghĩa là giả vờ buông lỏng để đối phương mất cảnh giác rồi sau đó tấn công hoặc kiểm soát lại.       

Dù mới chỉ là thời gian tân hôn, nhưng đã xảy ra không ít lần cãi vã. Có thể thấy rằng, một người phụ nữ như thiếu phu nhân không hề phù hợp với thiếu gia.

Khoảng cách giữa hai người quá lớn, dù ban đầu có bị cuốn hút bởi sự hấp dẫn nhất thời, thì cũng khó mà lâu dài được.

“Cảm thấy khá hơn nhiều rồi.” Cố Tiểu Niệm mỉm cười nói, “Cảm ơn quản gia Lâm đã quan tâm, ông có biết Tiểu Thiên đang ở đâu không?”

“Cậu chủ nhỏ đang học cách trồng hoa với người làm vườn ở vườn sau, thiếu phu nhân chắc hẳn đã đói rồi, tôi sẽ lập tức bảo nhà bếp chuẩn bị bữa tối cho cô.”

Cố Tiểu Niệm xoa bụng, gật đầu  “Tôi có hơi đói thật, vậy làm phiền ông rồi.”

“Thiếu phu nhân khách sáo quá.”

Sau bữa ăn, quản gia Lâm theo lời dặn của bác sĩ, mang thuốc cảm đến.

“Thiếu phu nhân, bác sĩ Dương nói thuốc này phải uống sau khi ăn, dù hiện tại cô cảm thấy đã khỏe hơn, nhưng để chắc chắn, tốt nhất là cô nên uống hết số thuốc còn lại.”

Quản gia Lâm là người rất chu đáo, những việc nhỏ nhặt nhất cũng được ông nhớ rõ ràng.

Cố Tiểu Niệm nhận thuốc và cốc nước từ tay ông, vẻ mặt thoáng mơ hồ.

Nghĩ lại mới thấy, thật mỉa mai, trong ngôi nhà của mình, cô chưa bao giờ được chăm sóc và quan tâm như thế này. Vậy mà ở nơi hoàn toàn không có mối liên hệ nào với cô, cô lại cảm nhận được sự ân cần từ người xa lạ.

“Nếu thiếu phu nhân cảm thấy không thoải mái ở đâu, lúc nào cũng có thể gọi bác sĩ đến.”

“Vâng, tôi biết rồi.”

Cố Tiểu Niệm mỉm cười, ngửa đầu uống thuốc, uống liền một hơi nửa cốc nước nóng.

Cô lau miệng, nói  “Tôi ổn rồi, ông có thể đi làm việc của mình, không cần phải ở lại đây.”

Quản gia Lâm cúi đầu kính cẩn  “Vâng.”

Dù bệnh đã đỡ nhiều, nhưng sau một trận ốm và ngủ suốt cả ngày, Cố Tiểu Niệm vẫn cảm thấy cơ thể mềm nhũn, đi vài bước cũng đã thấy mệt.

Cô nằm co ro trên ghế sofa trong phòng khách một lúc, lướt qua vài bộ phim hoạt hình kinh điển. Ban đầu định đợi Lệ Tiểu Thiên quay về, nhưng sau khoảng mười phút, cơn buồn ngủ đã kéo đến.

Trong thuốc cảm có chứa thành phần an thần.

Cô liên tục ngáp dài, mắt mơ màng cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, rồi cuối cùng phải rời khỏi sofa để lên lầụ

Cô thật sự không đợi nổi Lệ Tiểu Thiên nữa, cơn buồn ngủ càng lúc càng nặng...

Cố Tiểu Niệm kéo cơ thể mềm nhũn của mình lên lầu, đưa tay đẩy cửa phòng ngủ của Lệ Tiểu Thiên.

Sau cuộc cãi vã với Lệ Nam Thành đêm qua, bầu không khí giữa hai người trở nên rất gượng gạo.




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status