Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 103

/599



Bề ngoài thì chúc mừng, nhưng trong lòng quản gia Lâm lại không tán đồng việc Cố Tiểu Niệm lấn sâu vào làng giải trí. Là thiếu phu nhân nhà Lệ, cô lại đi lăn lộn trong giới showbiz, thật sự hạ thấp thân phận quá. Ông cụ xưa nay luôn coi các minh tinh lớn nhỏ trong giới giải trí như những người không đứng đắn, nếu ông biết thiếu phu nhân theo nghề này, chắc chắn sẽ không hài lòng.

Thiếu phu nhân không giống với tiểu thư An Ni. Tiểu thư An Ni vào làng giải trí chỉ vì sở thích, đam mê của cô ấy, còn thiếu phu nhân dường như coi đây là sự nghiệp chính của mình.

Cố Tiểu Niệm vốn đang cười, nhưng khi nghe nhắc đến Lệ Nam Thành, nụ cười trên mặt cô dần tắt. Làm sao anh có thể vui vì cô được chứ...

...

Quản gia Lâm sai người mang những túi thức ăn vào bếp. Cố Tiểu Niệm đi tìm Lệ Tiểu Thiên, nhóc con vẫn chưa biết cô đã về, còn đang ở trong không gian riêng của mình.

Đến trước cửa phòng, cô nhẹ nhàng đẩy cửa hé một chút rồi nhìn vào. Lệ Tiểu Thiên ngồi bên bậu cửa sổ, tay cầm một khối gỗ, nghiêm túc điêu khắc. Nhóc con tập trung đến mức không nhận ra Cố Tiểu Niệm đã đi đến sau lưng mình từ lúc nào.

Cô không nỡ phá vỡ khoảnh khắc đó, chỉ đứng yên lặng nhìn nhóc con cẩn thận điêu khắc từng nét. Cô nhìn thoáng qua tác phẩm của cậu, chỉ định nhìn qua thôi, nhưng khi thấy rõ nhóc con đang điêu khắc gì, cô sững người lại.

Ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ, bao trùm lấy nhóc con. Khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp đẽ được phủ một lớp ánh sáng vàng nhạt. Ngũ quan của Lệ Tiểu Thiên đẹp đến kinh ngạc. Mặc dù khuôn mặt ấy giống hệt Lệ Nam Trình, nhưng lại hoàn toàn khác biệt với người đàn ông lạnh lùng đó.

Lệ Tiểu Thiên rất quấn quýt cô, luôn thể hiện tình cảm nồng nhiệt, còn người cha của cậu bé... Thôi, chỉ cần nghĩ đến người đàn ông đó là cô lại cảm thấy bực bội.

May mà, trong gia đình họ Lệ, ít nhất nhóc con vẫn là nguồn ấm áp duy nhất đối với cô.

Cố Tiểu Niệm không muốn làm gián đoạn khoảnh khắc của Lệ Tiểu Thiên, lặng lẽ đứng sau lưng nhìn cậu chăm chú điêu khắc. Cô đứng chờ khoảng hơn nửa tiếng. Lệ Tiểu Thiên say sưa trong tác phẩm của mình, dường như không quan tâm đến bất kỳ điều gì xung quanh.

Khi cuối cùng nhóc con cũng hoàn thành, cô nghe cậu bé tự lẩm bẩm  "Không biết mẹ có thích không nhỉ?"

Nghe vậy, tim Cố Tiểu Niệm như được sưởi ấm, suýt nữa cô đã bật khóc vì xúc động.

"Mẹ đương nhiên là thích rồi  Con điêu khắc mẹ xinh đẹp thế này, mẹ thích lắm."

"Mẹ? "

Lệ Tiểu Thiên quay đầu lại, nhìn thấy Cố Tiểu Niệm đứng ngay sau lưng mình, khuôn mặt nhỏ nhắn liền rạng rỡ nụ cười vui sướng.

"Mẹ, mẹ về rồi " Nhóc con nhảy xuống ghế, xoay người ôm chầm lấy cô, dành cho cô một cái ôm thật chặt.

Cố Tiểu Niệm đón lấy nhóc con, ôm thật chặt và hôn nhẹ hai cái  "Bảo bối à, con thật tuyệt vời. Tác phẩm này con thực sự định tặng cho mẹ sao?"

Lệ Tiểu Thiên điêu khắc rất giỏi. Mới chỉ có bốn tuổi mà tay nghề đã vô cùng điêu luyện, bức tượng gỗ kia chân thật đến mức chỉ cần nhìn qua, Cố Tiểu Niệm đã nhận ra đó là hình tượng của mình.

Lệ Tiểu Thiên ngại ngùng trước lời khen, mắt chớp chớp, hai má đỏ bừng  "Dạ, con tặng mẹ mà."

"Bảo bối, sao con giỏi thế nhỉ." Cố Tiểu Niệm không ngừng hôn cậu bé hai lần nữa  "Mẹ thích lắm, tác phẩm này thật đẹp."




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status