Kiếp Này Trả Nợ, Kiếp Sau Không Gặp

Chương 27

/1390



Ngày hôm saụ Bạch Vị Ương ăn mặc chỉnh tề, bước ra khỏi phòng, vừa đúng lúc ánh mắt cô bắt gặp một dáng người cao ráo, tuấn tú từ thư phòng bước ra.


Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều khựng lại trong chốc lát. Lăng Túc vừa bước ra đã nhìn thấy Bạch Vị Ương đứng giữa hành lang, mặc một bộ đồ màu be, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng.


Xinh đẹp  Đó là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Lăng Túc lúc đó.


Không thích  Là suy nghĩ thứ hai ập đến sau vài giây. Hắn thu lại ánh mắt, cất bước. Lạnh lùng đi ngang qua cô, hoàn toàn xem người vợ mới cưới của mình như không khí. Bạch Vị Ương hoàn toàn không để tâm. Lại thêm một bữa sáng yên lặng đến mức khiến người ta nghẹt thở, suốt cả quá trình, không ai mở miệng nói một lời.


Ăn xong, hai người mỗi người lên một chiếc xe riêng, đi làm. Bạch Vị Ương vừa ngồi vào xe, bật nhạc lên, tâm trạng bị đè nén cả buổi sáng lập tức phấn chấn hẳn.


Thật ra, cô rất giỏi nhìn sắc mặt mà hành xử đó là một kỹ năng sinh tồn cô buộc phải học được sau hơn mười năm sống trong nhà họ Bạch. Nhưng với người đàn ông kia, cô thậm chí chẳng buồn nhìn sắc mặt hắn.


Cuộc hôn nhân này, ngay từ đầu đã là mỗi người mang theo mục đích riêng, không thể đi xa. Chỉ cần sống yên ổn một hai năm là đủ rồi.


Còn về sau cô đã sớm có dự tính của riêng mình.


Cô đến Viện Phiên Dịch đúng giờ. Mở máy tính, bắt đầu công việc. Vừa mới gõ được mấy chữ, thư ký của viện trưởng đã thông báo cô qua đó một chuyến. Bạch Vị Ương chỉnh lại quần áo, bước đến văn phòng viện trưởng.


“Vị Ương à, vụ phiên dịch cho Tập đoàn Bạch, em giao lại cho Trần Khiết đi. Mấy hôm tới, thành phố có một buổi đàm phán thương mại lớn hơn, quan trọng hơn, cần em trực tiếp tham gia.”


Bạch Vị Ương kinh ngạc  “Viện trưởng, vụ của Tập đoàn Bạch em đã chuẩn bị gần xong hết rồi, giờ mà đổi người, có vẻ không ổn cho lắm?”


“Không có gì là không ổn cả. Bên kia ra giá rất cao, lại chỉ đích danh yêu cầu viện mình cử người ưu tú nhất. Về mảng tiếng Ý, cả đế đô này không ai qua được em đâụ” Chu Thành nheo mắt cười, nhìn trợ thủ đắc lực của mình.


“Nhưng mà... em đã đồng ý với tổng giám đốc của Tập đoàn Bạch rồi, hợp đồng cũng đã ký xong cả.”


“Vậy thì gọi cho anh trai em một tiếng đi, nói rõ tình hình, anh tin là cậu ấy sẽ hiểu mà. Dù sao cũng không phải người ngoài.”


Bạch Vị Ương bước ra khỏi văn phòng viện trưởng, ngồi lặng trên ghế mình suốt mười phút mới cầm điện thoại đi ra khu vườn nhỏ của công ty. Cô mở danh bạ, hít sâu một hơi, rồi bấm gọi số điện thoại đã thuộc nằm lòng.


“Anh à?”


“Vị Ương.” Giọng Bạch Trình An khàn đặc, có phần u ám.


Tim Bạch Vị Ương khẽ se lại. Giọng anh cô mà khàn như vậy từ sáng sớm, thì tám phần là tối qua lại uống rượu đến tận khuya.


“Anh, có chuyện này em muốn bàn với anh một chút.” Dù khó mở lời, nhưng Bạch Vị Ương vẫn kiên định nói ra.


Công việc phiên dịch không phải cứ có chuyên môn là có thể lao vào ngay, mà nhất định phải có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Cuộc đàm phán của Tập đoàn Bạch chỉ còn hai ngày nữa, cô thật sự không muốn trì hoãn.


“Em nói đi.”


“Viện dịch thuật nhận được một hợp đồng lớn, sắp xếp cho em làm phiên dịch chính. Nhưng thời gian lại trùng với lịch của Tập đoàn Bạch. Em đã sắp xếp cho một đồng nghiệp khác trong viện người này rất giỏi thay em phụ trách buổi đó. Anh...”


“Bạch Vị Ương, em thật sự muốn lần này đến lần khác cứ đâm vào tim anh như vậy sao?” Giọng Bạch Trình An bỗng trở nên sắc lạnh.


Bạch Vị Ương im lặng.


“Em không muốn gặp anh thì cần gì phải viện cớ vụng về đến vậy?” Bạch Trình An đấm mạnh một cú vào tường, nét mặt vặn vẹo vừa giận dữ, vừa đau đớn.


Bạch Vị Ương không nói một lời. Sự bộc phát của anh, cô đã đoán trước được. Buổi đàm phán thương mại cuối xuân của Tập đoàn Bạch cực kỳ quan trọng, phía đối tác là hai tập đoàn tài chính hàng đầu từ Ý. Những năm trước, phần phiên dịch đều do cô đảm nhiệm, đôi bên đã quá quen thuộc.


Cô là cầu nối giữa hai bên, nhờ thế mà những lần đàm phán trước đều diễn ra suôn sẻ.


Một lúc sau, trong cơn giận dữ của Bạch Trình An, cô nhẹ nhàng lên tiếng  “Anh có thể nghi ngờ nhân cách của em, nhưng không thể nghi ngờ sự chuyên nghiệp của em. Nếu không phải bất đắc dĩ, em tuyệt đối sẽ không làm như vậy.”


Đầu dây bên kia lập tức im bặt. Vài giây sau, Bạch Trình An trầm giọng hỏi  “Nói đi, lần này là tập đoàn nào?”


Bạch Vị Ương mím môi, cố gắng để giọng mình mềm mại hơn một chút  “Anh, em vẫn chưa có thông tin chi tiết, nhưng viện trưởng nói, phía đối tác bên Ý là Tập đoàn Morgan.”




/1390

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status