Lãnh Quân Trì phát hiện mình lại trở về bàn phẫu thuật, tức giận không thôi, nhưng toàn bộ tay chân đều bị dây lưng trói lại, không thể cử động.
Ngẩng đầu nhìn lên, lại thấy Hòa Đinh cầm dao giải phẫu, mặt không chút thay đổi đứng ở một bên.
“Cô muốn làm gì?” Lãnh Quân Trì điên cuồng phẫn nộ, ngọn lửa thô bạo giống như núi lửa từ trong đôi mắt sâu thẳm của anh phun trào.
“Lấy mảnh vỡ máy bay ở chân trái ra cho anh.” Hòa Đinh đặt tay lên ngực người đàn ông, không cảm xúc nói “Lúc trước lo lắng thân thể anh không chịu nổi muốn tiêm thuốc mê cho anh, nhưng vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ tràn trề sinh lực của anh, tôi liền trực tiếp tiến hành luôn.”
Trán Lãnh Quân Trì nổi gân xanh, con ngươi sâu thẳm chợt co lại, anh ý thức được mình giống như chọc phải người không dễ chọc
Trên bàn phẫu thuật lạnh như băng, thân thể cường tráng của Lãnh Quân Trì mướt mát mồ hôi, đôi mắt thâm thúy như biển của anh lúc này trở nên mơ màng, anh đã nằm ở chỗ này ba giờ, nhưng là cuộc giải phẫu vẫn còn chưa kết thúc.
Vẻ mặt Hòa Đinh không chút thay đổi, sắc mặt nghiêm túc, một đôi mắt hạnh cẩn thận chăm chú nhìn dao giải phẫu trong tay, cô dùng dao rạch da thịt lấy mảnh vỡ khảm ở bên trong ra.
Lãnh Quân Trì đau đớn khó nhịn, anh thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng da thịt mình bị dao rạch ra.
Cùng với cơn đau thấu xương, sắc mặt anh xanh mét, môi tím tái, tình huống có vẻ như rất không ổn.
Hòa Đinh một tay cầm dao giải phẫu, một tay cầm nhíp, lấy từng mảnh vỡ cắm trong đùi trái của anh ra, ném vào trong đĩa sắt bên cạnh, cô đã lấy ra hai mươi mấy mảnh rồi, nhìn vào có thể thấy được độ khó của ca phẫu thuật.
Mảnh vỡ cuối cùng, nằm ở vị trí gần động mạch trên đùi Lãnh Quân Trì, nếu không cẩn thận rất có thể sẽ cắt phải động mạch.
Lãnh Quân Trì bởi vì phản xạ có điều kiện nên chân trái run nhẹ một chút, anh cảm giác giống như có cái gì từ trong thân thể của mình đang nhanh chóng chảy ra ngoài.
Hòa Đinh đeo khẩu trang y tế, cúi đầu phát ra một tiếng, “Hửm.” Như là hơi tức giận.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Lãnh Quân Trì cắn răng, dùng toàn bộ sức lực hỏi.
“Cắt đứt động mạch chủ rồi.” Hòa Đinh không chút sợ hãi nói.
“Động mạch chủ bị cắt rồi, sao cô vẫn bình tĩnh như vậy? ” Lãnh Quân Trì nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Hòa Đinh hơi ngẩng đầu, con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng chống lại hai con ngươi bừng bừng lửa giận của Lãnh Quân Trì, cô liếc nhìn vẻ mặt dữ tợn của Lãnh Quân Trì, thật không ngờ biểu cảm xấu xí như vậy, mà lại không ảnh hưởng chút nào đến nhan sắc của anh, mặc dù một bên mặt bị hủy dung, nhưng vẫn rất đẹp trai, đôi mắt phượng tràn đầy vẻ giận dữ, hiển nhiên là một tên yêu nghiệt.
Nếu sau này không có tác dụng gì, dùng khuôn mặt này trưng ở trong phòng thí nghiệm cũng là cảnh đẹp ý vui.
Cô nhún nhún vai, thản nhiên nói “Cũng không phải động mạch chủ của tôi bị cắt.”
Khóe miệng Lãnh Quân Trì giật giật, bị tức đến mức không còn gì để nói, anh thấp giọng rống giận, “Tôi chết thì có lợi gì cho cô?”
Hòa Đinh không nhanh không chậm lấy kim khâu ra, lạnh lùng nói “Anh chết thật sự đối với tôi không có lợi gì, sống mới có tác dụng. Tâm tình kích động sẽ làm gia tăng tốc độ lưu thông máu, nên ngoan ngoãn một chút.”
Lãnh Quân Trì chịu đựng đau đớn mãnh liệt, mất máu quá nhiều khiến môi anh trở nên hơi tái nhợt, cánh môi mỏng của anh khẽ mấp máy, giống như là đang đọc Tam Tự Kinh .
Tam Tự Kinh là “tài liệu vỡ lòng truyền thống của Trung Quốc”. Trong các tác phẩm kinh điển của Trung Quốc cổ đại, "Tam Tự Kinh" là một trong những cuốn sách dễ hiểu nhất. Tam Tự Kinh lấy tài liệu điển hình, bao gồm văn học, lịch sử, triết học, thiên văn địa lý, nhân luân nghĩa lý, trung hiếu lễ nghĩa…v..v.. của văn hóa truyền thống Trung Quốc, mà tư tưởng cốt lõi lại bao gồm "Nhân, nghĩa, thành, kính, hiếú. Trong khi đọc thuộc lòng Tam Tự Kinh, liền hiểu được, quốc học truyền thống và những câu chuyện lịch sử, cùng với đạo lý làm người làm việc trong nội hàm câu chuyện.
Hòa Đinh rất nhạy cảm, cô liếc xéo Lãnh Quân Trì cố ý dùng sức kéo một cái, chỉ nghe Lãnh Quân Trì hét lên thê thảm, “A ”
/1856
|