Dạ Hàn Trầm đột nhiên trở nên lo lắng, ho khan, sắc mặt trắng bệch và khó coi.
“Cô ấy thậm chí còn không mang giày? Trời lạnh thế này, sao lại không đi giày? Còn không mang theo tiền, nửa đêm mang theo một kẻ vô dụng, cậu bảo cô ấy phải làm sao? Ở đâu, ăn gì?”
Vừa nghĩ đến những điều này, ngọn lửa giận bừng bừng trong lòng anh lập tức hóa thành cơn đau lòng mãnh liệt
“Còn đứng ngẩn ra đó làm gì, còn không mau đi tìm Đi tìm ở tất cả các phòng khám nhỏ trong thành phố trước ”
Dạ Hàn Trầm hoàn toàn chắc chắn, với tính cách nhát gan của bảo bối Tang Tang nhà anh, chắc chắn cô không dám đến bệnh viện lớn.
Phòng khám nhỏ nhất định sẽ có manh mối.
Thư ký Vương lập tức kính cẩn đi thực hiện, hiệu suất của anh ta rất cao, đến sáng hôm sau đã nhanh chóng có được thông tin then chốt.
“Thưa tổng giám đốc Dạ, bên này tra được, miếng ngọc mà ngày trước anh tặng cho bà chủ hiện đang được rao bán trên thị trường, người chủ hiện tại của nó chính là một phòng khám nhỏ gần Dạ trạch nhất ”
Ánh mắt Dạ Hàn Trầm lập tức trở nên nguy hiểm, híp lại đầy lạnh lùng “Đưa người đó đến cho tôi Tôi muốn tự mình thẩm vấn ”
Bác sĩ của phòng khám nhỏ bị thư ký Vương chặn lại và bắt về ngay tại sân bay.
Ông ta hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, đến khi bị đưa tới trước mặt nhân vật lớn như Dạ Hàn Trầm, khí thế bức người đó khiến ông ta suýt nữa quỳ sụp xuống.
Dạ Hàn Trầm vẫn nằm trên giường bệnh, ánh mắt thờ ơ khẽ nâng lên “Tôi hỏi gì, ông trả lời cái đó.”
Ánh mắt sắc bén như chim ưng đó khiến bác sĩ phòng khám nhỏ không dám có ý định nói dối, ông ta hoảng sợ gật đầu liên tục “Vâng vâng vâng, ngài hỏi đi, xin cứ hỏi.”
“Miếng ngọc đó, ông lấy được từ đâu?”
Bác sĩ riêng lập tức tim đập mạnh một cái, từ khi lấy được ngọc, ông ta đã lo lắng không biết liệu Tang Tang có phải là tiểu thư nhà giàu hay không nên mới vội vàng bán đi, giờ thì đúng thật rồi…
“Phịch ”
Ông ta lập tức quỳ xuống, run rẩy dập đầu trước mặt Dạ Hàn Trầm.
“Xin ngài tha mạng Tôi không biết đó là ngọc của tiểu thư, nhất thời nổi lòng tham, đã đem miếng ngọc cô ấy cầm cố ở chỗ tôi đem đi bán, bây giờ lập tức trả lại cho ngài Trả lại cho ngài ”
Bác sĩ phòng khám nhỏ kinh sợ cúi đầu đưa miếng ngọc ra, đồng thời kể lại đầy đủ chi tiết về đêm hôm đó khi Tang Tang đến tìm ông ta.
“Ông nói là hiện giờ người đang ở chỗ người anh họ xa của ông?”
“Vâng, ban ngày anh ấy nói rằng, họ đã tạm thời ổn định ở đó rồi.”
Một nam một nữ trai đơn gái chiếc, cùng ở một phòng…
Dạ Hàn Trầm cố gắng đè nén cơn giận dữ dâng trào trong lòng, tay siết chặt lại “Dẫn tôi đi ”
Một tiếng sau, khi Dạ Hàn Trầm mặt mày âm trầm được đẩy xe lăn xuống xe, anh nhìn thấy nơi đó lại là khu ổ chuột phía tây thành phố.
Môi trường bẩn thỉu hỗn loạn nơi đây khiến tim anh như bị bóp nghẹn.
“Thưa tổng giám đốc Dạ, vẫn còn phải vào sâu bên trong.”
Bác sĩ phòng khám nhỏ vừa kính cẩn vừa sợ hãi đi trước dẫn đường, dẫn Dạ Hàn Trầm tiến vào một con hẻm nhỏ hẹp ẩm thấp.
“Chính là căn phòng cuối hành lang tầng một của tòa nhà này.”
|
/480
|

